“Ai run chứ, anh có đủ thì làm đi, nhưng em nói trước, anh phải chịu trách nhiệm đấy, không ăn xong chùi mép được đâu nhé, em không phải loại con gái đó đâu.” Tần Thục Vân nhìn thẳng vào mắt Giản Phàm, không chịu yếu thế, nên xấu hổ vòng tay ôm cổ y, thổi phù một hơi.
Ặc, cái này không thể giỡn, Giản Phàm biết mấy cô gái cùng phòng với Dương Hồng Hạnh bối cảnh đều không nhỏ, muốn chàng trai nào chịu trách nhiệm thì đố thoát, ít nhất mình không thoát.
“Hừm, biết ngay nam nhân các anh đều thế, chỉ muốn chơi bời, không muốn chịu trách nhiệm.” Tần Thục Vân đẩy mạnh một cái ngồi dậy, đột nhiên mừng rỡ kéo Giản Phàm lên, chỉ tay: “Kìa, dại gái tới rồi, biết sức hút của em chưa, xem đi, người ta hơn anh nhiều, ăn mặc phải thế kia chứ, anh nhìn lại bản thân thường ngày cởi cảnh phục ra khác gì lưu manh với thất nghiệp không ... Có điều nam nhân các anh đều như nhau, nghe mỹ nữ gọi là chạy thật nhanh.”
Một chiếc Buick Lacrosse đỗ lại ở trước cửa ngân hàng, cửa xe mở ra, Thiệu Kiến Bình tiêu sái bước xuống, mặc bộ vest lịch lãm, cài một chiếc cúc giữa, giày da đen bóng dưới chân, toát lên vẻ chững chạc của nam nhân thành đạt. Luận phong thái thì đúng là ăn đứt Giản Phàm rồi, thong thả đi về phía ngân hàng, Tiêu Thành Cương nhận ra hắn đi tới.
Đơn giản như vậy mà dụ tới, Giản Phàm liệt tên này vào hàng xỉ nhục của nam nhân.
Hiện là giữa trưa, người đi lại không nhiều, ba người Tiêu Thành Cương vừa đi lên thì một chiếc xe cũng đỗ ngay lại sau chiếc Buick, lập tức sáu bảy người nhảy xuống, mặc đồng phục bảo an của ngân hàng, Tần Thục Vân kêu lên: “Hỏng rồi!”
“Sao thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT