“Không sao.” Trương Kiệt đứng dậy chuẩn bị đi, tùy ý nói: “Chỉ cần toàn bộ lời khai của anh được xác thực là anh không sao, anh đã ký tên rồi, tức là anh phải chịu trách nhiệm pháp luật.”
“Khoan, khoan!” Bảo Cương cuống lên chạy ta chặn ba người.
- Tôi, tôi còn 7 vạn chưa trả, các anh, không liên quan tới tôi, là ông chủ Vương nghĩa khí, bảo không cần trả nữa, thế, thế không sao chứ?
“Tôi chẳng buồn hỏi anh nữa, có phải khoản vay 220 vạn của anh là tiền mặt?” Giản Phàm không quay đầu.
“Á .. Sao anh biết?” Bảo Cường giật mình.
“Làm một bản lời khai nữa, ông chủ Bảo, tôi nói cho anh rõ, mỗi phút giây của tôi đều có việc, anh làm lỡ việc của tôi, tôi sẽ làm lỡ chuyện kiếm tiền của anh. Bảy vạn không phải trả là thù lao phải không?” Giản Phàm giọng điệu lạnh lùng, uy nghiêm đầy đủ, Bảo Đồng tịt rồi, chỉ còn cách gật đầu.
Lời khai xiêu vẹo, dấu tay đỏ, ông chủ Bảo khom lưng cười nịnh tiễn ba cảnh sát ra tới tận xe, đến khi tiễn ôn thần thì rồi thì lưng cũng ướt đẫm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play