Chuẩn bị lừa người ta đấy, đám Tiêu Thành Cương nhìn ánh mắt, vẻ mặt, giọng điệu của Giản Phàm là có chung kết luận, y hệt cái kiểu mỗi lần dụ dỗ anh em họ làm việc bất chính. Mà khốn nạn nhất là dù họ biết trước, cuối cùng vẫn bất giác làm theo lời y, nói gì tới người khác.
Tôn Trọng Văn hút thuốc rất nhanh, rít mấy hơi mà đã tới đầu lọc rồi, có vẻ không để ý tới lời Giản Phàm nói, hoặc không đoán ra y định làm gì, không dám tùy tiện tiếp lời.
“Nào, làm thêm điếu nữa đi ...” Giản Phàm ra hiệu cho Trương Kiệt châm điếu nữa, mở sổ tay, lại lấy hình Trần Cửu Văn: “Người này ngoại hiệu là gì ấy nhỉ?”
“Cẩu Tử.” Tôn Trọng Văn nhả ra hai chữ cùng làn khói.
“À, nghề của các anh có Long, Thử, Trư .. Sao tên này lại là Cẩu?” Giản Phàm tỏ ra hứng thú.
“Cẩu Tử là người trung gian, mua bán với cả hai đầu.” Câu này có trả lời cũng không sao, Tôn Trọng Văn thoải mái nói ra.
“Có biết hắn ngồi tù vài năm không? Có biết hắn chết thế nào không?” Tôn Trọng Văn đột nhiên sặc thuốc, ho khù khụ vài tiếng, Giản Phàm lắc đầu cảm thán: “Chà, xem ra anh không biết gì thật, tự xem đi này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT