Khúc rẽ giữa cầu thang nổi tầng 2 với tầng 3 của chi đội điều tra hình sự Đại Nguyên, hai cảnh sát đứng hút thuốc nhìn ngoài sân hôm nay thêm vài chiếc xe, đều là xe trên tỉnh xuống.
Một người tặc lưỡi: “Vụ này sẽ ầm ĩ khá lâu đấy, chàng trai Giản Phàm đó đúng là tai họa.”
“Ha ha, cứ tưởng Trương Kiệt của đội trọng án tệ lắm rồi, không ngờ lại còn xuất hiện người tệ hơn, một mình dám nổ súng chống lại tám, không biết nên gọi là điên rồ hay ngu ngốc.” Người còn lại liên tục lắc đầu: “Đám người thực địa đó không quản nổi!”
“Nổ súng là chuyện nhỏ, còn vấn đề lớn hơn, nơi đó là Thịnh Đường, đó mới là chuyện lớn, trước kia vốn có tin đồn cậu ta có dính líu không rõ ràng với người Thịnh Đường rồi.”
“Không thể nào, cậu ta mới làm cảnh sát một năm mà.”
“Nhầm sao được, tôi tận mắt thấy cậu ta từ xe của Đường Đại Đầu xuống, cố tình xuống xe cách chi đội một quãng, nếu không có gì mờ ám vì sao ... a chị Hồ!” Người kia đang nói nhìn thấy Hồ Lệ Quân đi lên, vội vàng dừng nói.
“Đừng có đi lan truyền chuyện đồn thổi sau lưng đồng nghiệp.” Hồ Lệ Quân nghiêm khắc mắng, hai người kia ríu rít vâng dạ rồi chạy mất, đó là đám người làm việc cơ quan, thời gian rảnh rỗi nhiều, thích ngồi lê đôi mách. Cô cũng không phải lần đầu nghe tin đồn về quan hệ giữa Giản Phàm với Thịnh Đường, thực hư chưa nói, nhưng chắc chắn làm vấn đề lần này của Giản Phàm thêm trầm trọng, cô lo lắng chuyện này từ lâu, đã bảo Giản Phàm đừng hành động một mình rồi, cậu ấy vẫn khinh suất như vậy ..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT