Đúng 8 giờ tối, mặc dù chưa tới lúc đông khách nhất, Thịnh Đường đã vô cùng tấp nập, ở bãi đỗ xe cũng nghe thấy tiếng nhạc rộn ràng, tiếng cười khanh khách lả lơi, tiếng hú hét, huyên náo vô cùng, đèn ở tầng một tầng hai đột nhiên lóe lên mấy cái rồi chìm vào bóng tối, tiếng nam nữ la hét chửi bới còn lớn hơn tiếng âm nhạc, không ai chú ý rằng bãi đỗ xe gần cổng chính, có mấy người đột nhập vào bên trong.
Đúng lúc này Giản Phàm cũng vừa lái xe vào bãi đỗ.
“Ơ, mất điện rồi à? Đm, chỗ rách nát gì thế này?” Phí Sĩ Thanh ngồi ở ghế phụ lái, thò đầu ra nhìn hai tầng đầu tiên của Thịnh Đường tối đen như mực, đèn nê ông bên ngoài chỉ có một nửa còn sáng, thuận miệng chửi luôn.
Bảo an đang hướng dẫn đỗ xe cười nịnh: “Ông chủ yên tâm, chẳng qua là quá tải mất điện một chút, chuyện thi thoảng xảy ra thôi mà, nếu mất điện quá 3 phút, mai tên Thịnh Đường sẽ treo ngược lại.”
“Chà, gớm quá nhỉ.” Phí Sĩ Thành cười, hôm nay vì chỗ này mà tới, không ngại đợi thêm một chút, cùng Giản Phàm mở cửa xuống xe.
Giản Phàm ngạc nhiên ném chìa khóa cho bảo an của Thịnh Đường: “Lạ thật, chỗ này mà cũng có lúc mất điện, Phí Béo, mày có định vào không?”
“Mày nói nhảm đấy à, núi đao biển lửa còn không sợ, sợ gì mất điện. Người anh em này chẳng phải nói rồi sao, không quá ba phút, chỉ cần không mất gái là được, mất cái gì tao cũng mặc,” Phí Sĩ Thanh khịt mũi tuyên bố làm đám bảo an cười rộ hưởng ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT