Nhìn dáng ăn khó coi của bọn họ, Giản Phàm gõ đũa: “Các anh em, ăn chậm thôi, không ai tranh cướp hết, may mà không mặc cảnh phục, nếu không người ta nghĩ thổ phỉ vào thành.”
“Quản nhiều thế, lắm mồm.” Quách Nguyên lườm Giản Phàm một cái.
“Đúng đấy, cơm ai người nấy ăn, lải nha lải nhải làm gì, tiếc tiền à?” Trương Kiệt không chút khách khí phản bác Giản Phàm.
Tiêu Thành Cương trả lời bằng cách tiếp tục ăn như heo sục máng không nói tiếng nào.
“Chết rồi!” Giản Phàm đột nhiên kêu một tiếng như quỷ kêu làm mọi người giật cả mình dừng lại, nhìn Giản Phàm sờ mó khắp người mặt biến sắc nói: “Nhắc tới tiền mới nhớ, thay quần áo không mang theo ví, hỏng to, chị Hồ, chị có mang tiền theo chứ?”
“Cậu mời cơ mà tôi mang theo tiền làm gì?” Hồ Lệ Quân cố ý nói, biết Giản Phàm chơi ba tên kia, cô cũng phối hợp.
Ba người kia thộn mặt nhìn nhau, tên ngốc nhất là Tiêu Thành Cương phản ứng thần tốc nhất, phủi trách nhiệm ngay: “Oa ca, không đùa thế được đâu, đừng đem thói xấu ăn cơm không trả tiền của đồn công an tới đây, không ổn đâu. Em ứng trước tiền lương tháng sau rồi, đừng đổ cho em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play