“Bắt Tề Viên Dân cùng với cả vệ sĩ, lái xe vào đây, nghiêm hình tra khảo, thế nào cũng ra hết. Ha ha ha, Trương Kiệt, anh đi làm chuyện này nhé?”
Đang dựng lỗ tai lên nghe, Trương Kiệt trừng mắt, biết bị Giản Phàm trêu rồi, Hồ Lệ Quân lườm y một cái rồi an bài Trương Kiệt đi lấy hồ sơ, Trương Kiệt giơ ngón giữa lên với Giản Phàm rồi bực tức rời đi.
Chỉ còn lại hai người, không khí trong phòng như biến vị hẳn, Giản Phàm muốn nói tới vụ án thì cũng không còn chút tâm tư nào nữa, không biết Hồ Lệ Quân đuổi Trương Kiệt đi là muốn nói gì với mình, cuộc nói chuyện này y đã đợi từ lâu, hai người họ dù sao không thể coi như chưa từng có chuyện gì.
Hồ Lệ Quân ngồi vắt chéo chân, thần sắc không được tự nhiên, đầu hơi nghiêng sang bên cũng không nhìn Giản Phàm.
Xem ra bí pháp tán gái có một điều "thỏ không ăn cỏ gần hang" là vô cùng chính xác, ra ra vào vào gặp nhau suốt ngày, sao thoải mái cho được. Khi đó thì mình còn tự do chẳng cảm thấy gì, bây giờ có bạn gái rồi mới thấy hai người có gian tình thành đồng nghiệp lúng túng ra sao. Từ điệu bộ cố làm ra vẻ của Hồ Lệ Quân, Giản Phàm nhìn ra cô hết sức né tránh, ít nhất hai người không thể quay lại như xưa vừa là đồng nghiệp vừa là bằng hữu có chút ái muội nho nhỏ nữa.
Nữ nhân không thể tùy tiện kéo lên giường, Giản Phàm hối hận không thôi, giờ ngay cả nói với nhau một câu cũng khó rồi.
Có điều hình như Hồ Lệ Quân có vẻ thích ứng nhanh hơn mình rồi, chắc thấy mình có vẻ yếu thế, khóe môi cô đang dần dần nhếch chéo lên, rất nhỏ, nhưng bằng vào khả năng quan sát của mình Giản Phàm vẫn nhận ra. Người ta xấu hổ lắm, khiến Giản Phàm vừa mới có chút hối hận lại hồi ức lại hành vi anh hùng dũng cảm của mình, lại đêm so với chị Tương thẹn thùng, đêm đó với đêm tuyết vừa rồi là hai tư vị khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT