Nồi đầu tiên, dùng 27 tiếng, khi thịt vớt ra, nước canh đã bập bềnh lớp váng mỡ, hơi nước thơm ngào ngạt, da lợn màu vàng nhạt, thịt nạc màu đỏ sẫm, thịt mỡ màu trắng, sắc và hương là cực phẩm ... Để nguội vài phút, Giản Phàm cầm dao xẻo một miếng lớn, sau đó thái từng miếng nhỏ mỏng như giấy đặt lên đĩa thành hình dẻ quạt.
Hai tay cầm đĩa, Giản Phàm như nhìn thứ trân phẩm nghệ thuật, hít thật sâu, mãi không dám động đũa.
Món ăn tuyệt tích mấy chục năm sẽ tái hiện nhân gian sao? Giản Phàm nhớ lại vẻ mặt cha khi kể về ngự trù La thì vô cùng nhưỡng mộ, nói tới cái chết của hậu nhân La gia thì nước mắt ngắn dài, càng nhớ tới cha hai mấy năm không ngừng mày mò thử nghiệm, khiến y dần dần sinh ra kính trọng với món ăn này.
Miếng đầu tiên vào miệng, miếng thịt thơm ngon không thấy ngấy, nhai không thấy mềm mà có vài phần dẻo, thượng phẩm. Giản Phàm mừng rỡ, chưa nói cái khác, riêng phương pháp này đã đủ coi là bí pháp rồi. quả nhiên là thủ pháp bậc đại sư, càng đơn giản càng thần kỳ, cùng một loại nguyên liệu, cùng một cách chế biến, thay đổi một chút thôi là thành thiên biến vạn hóa.
Sự thần kỳ trong bình đạm ấy mới thực sự là cảnh giới đỉnh cao, đây là ăn không, nếu chấm thêm loại nước chấm khác nhau, sẽ là món ngon vô thượng.
Nồi thứ hai, thứ vải miếng, cơ bản tương đồng, không biến vị, nồi thứ ba, nồi thứ tư đều giống nhau, niềm vui càng tăng thêm vài phần.
Tiếp đó là cất lấy nước, cho thịt sống vào nồi, một bí phương phải thử rất nhiều lần, tới khi vị hoàn toàn giống nhau mới chứng minh được tính khả thi của nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT