“Phiền cậu còn nghĩ cả chuyện này, được, tôi nói với đội trưởng Lục, vấn đề không lớn, Trần Thập Toàn là tay súng có tiếng, dù lụt nghề thì vẫn hơn cảnh sát thực địa thông thường.” Đúng là một chàng trai tốt bụng, vẫn nghĩ tới người khác, Hồ Lệ Quân xúc động, khẽ an ủi.
“Vậy chị Hồ, tôi có thể xin nghỉ phép không?” Giản Phàm đột nhiên hỏi.
“Nghỉ phép? Cậu có vấn đề à? Vụ án đang tới lúc quan trọng, đây là cơ hội lớn của cậu, cả đời chưa chắc đã gặp được vụ án lớn thế này đâu.” Hồ Lệ Quân tức thì nổi nóng, trầm giọng hỏi: “Cậu nghỉ phép làm gì?”
Giản Phàm chẳng có chút xấu hổ nào, đường đường chính chính nói: “Ngủ chứ còn làm gì nữa, 48 tiếng rồi tôi gần như không nghỉ ngơi, chị nghĩ làm thám tử mà dễ à? Đi qua 8 đồn công an, hỏi mấy chục cái quán tạp hóa nhỏ, hơn một trăm người, mấy chục địa điểm, chết cóng trong đêm, vậy mà chưa đủ để được nghỉ à?”
“Được rồi, cho phép nghỉ, cậu đợi đó.” Hồ Lệ Quân vừa bực mình lại vừa buồn cười, chàng trai này làm người ta không bao giờ đoán được y sẽ nói gì làm gì. Cô bỏ Giản Phàm lại, đi tới chỗ Lục Kiên Định nói vài câu, Lục Kiên Định và Tần Cao Phong đều nhìn về phía Giản Phàm vẫy tay, coi như là đồng ý rồi. Hồ Lệ Quân quay lại đưa Giản Phàm lên xe, vừa ngồi xuống nổ máy mới chợt nhận ra: “Xe ai thế này?”
“Mượn đấy.” Giản Phàm dựa vào cửa sổ đáp.
“Cậu thật có duyên với các cô gái, nhìn là biết xe nữ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT