Mấy cảnh sát như lang như hổ quát tháo làm nữ nhân rõ ràng không muốn cũng không dám chống lại người thi hành công vụ, cửa vừa mở, một chặn cửa ba người xông vào bao vây nghi phạm mới mặc được nữa cái quần, thấy không còn đường thoát giở trò vô lại: “Gì thế, gì thế, cảnh sát thì ghê gớm lắm à? Tôi phạm tội gì nào?”
Quách Nguyên chỉ là tên tráng đinh bắt theo phục vụ công ích còn chưa hiểu tình hình cụ thể, Cửu Cương định nói thì Giản Phàm đã cướp lời: “Ai nói anh phạm pháp chứ?”
“Không phạm pháp thì các anh tới đây làm gì? Bắt người bừa bãi à?” Người kia quát tháo.
“Ai bắt anh chứ, chột dạ cái gì, anh có phạm pháp à?”
Người kia cứng họng, vẫn mạnh miệng: “Tôi không phạm pháp, các anh cũng không bắt người, vậy xông vào nhà tôi làm gì?”
“Ai xông vào? Cô gái kia mở cửa cho chúng tôi vào mà.”
Cái miệng rất giỏi vặn vẹo nói ba lăng nhăng của Giản Phàm còn vô lại hơn cả lưu manh vô lại, nói cho Tiêu Thành Cương cắn răng cười suốt, Oa ca ngày càng vô sỉ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play