Người ta không tin, Giản Phàm càng đỡ phải nói, mắt tiếp tục nhìn đường phố náo nhiệt một cách hứng thú, cái thành phố bê tông sắt thép lạnh lùng này giờ có nhiều thứ thụ vị hơn y nghĩ.
Chỉ dẫn xe đi vào bãi đỗ bên cạnh quảng trường Trung Tây, Giản Phàm mở cửa xuống xe, đột nhiên nghĩ tới cái gì chợt nói: “Tằng Nam, giờ tôi nói một câu thật lòng, cô tin không?”
Tằng Nam nhíu mày: “Cái gì?”
“Tửu lượng cô rất cao đúng không? Tôi khuyên cô đừng uống nhiều rượu, thứ đó uống ít thì là hưởng thụ, uống nhiều thì khó chịu, uống say là hại mình. Lần đầu tiên bắt tay cô, tôi thấy tay cô rất lạnh, đó là dầu hiệu của tỳ hư. Cô giữ gìn có tốt tới mấy thì chất cồn cũng khiến cô già đi rất nhanh, giờ cô còn trẻ chưa thấy đâu, đến 30 cô sẽ toàn thân bệnh tật, chưa tới 40 thì da nhăn tóc rụng, 50 tuổi thì cơ bản linh kiện báo hỏng. Nữ nhân cần vị ấm dưỡng tỳ chứ không phải chất cồn kích thích ... Bai bai, lái xe chậm một chút, cô lái xe quá nhanh đấy.”
Giản Phàm vỗ cửa rời đi, có điều mấy lời này rõ ràng làm phật ý Tằng Nam rồi, người ta vẫy tay tạm biệt một câu cũng chẳng thèm nói, chỉ nghe thấy tiếng đóng xe tới sầm một cái.
Mỉm cười, Giản Phàm đút tay vào túi quần lững thững đi giữa quảng trường dần đông đúc, chẳng trách mà mỗi khi thời tiết thay đổi y gọi điện hoặc nhắn tin quan tâm dặn dò Hương Hương chú ý bảo vệ sức khỏe lại khiến Hương Hương khó chịu.
Té ra là trước kia mình đúng là không hiểu nữ nhân thật, những lời thật lòng đó chẳng phải điều họ muốn nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play