Lý Uy hơi mím môi trầm ngâm: “Sáng nay Đại Đầu đã gọi điện thoại cho tôi, tôi cũng nghĩ rồi, Cửu Đỉnh không tồn tại vấn đề cứu hay không cứu, cùng lắm là tổn thất ít tài sản thôi, cùng nghề chèn ép đấu đá thôn tính nhau không phải lạ gì. Tôi ra tay bằng với giật miếng thịt tới miệng người ta, không hợp quy củ cũng không trượng nghĩa. Hơn nữa chuyện này cũng không thể trách người khác, là Cửu Đỉnh tự đào hố rồi nhảy xuống. Ở tòa án có mười mấy vụ cùng kiện Cửu Đỉnh, có câu thế lớn cùng không chèn ép luật pháp, người kinh doanh chớ dính vào kiện tụng. Chàng trai, cậu đưa ra cho tôi một vấn đề khó rồi, cậu không hiểu Trương Nhân Hòa đâu, kẻ này có thù ắt báo, tôi khuyên cậu đừng vì người không liên quan mà chọc vào thứ oan gia đó.”
Lý Uy nói chuyện rất thong thả từ tốn, dừ từ chối cũng không hề chướng tai.
“Giám đốc Lý, chuyện này có thể không liên quan tới tôi, nhưng liên quan tới anh đấy.”
“Thế hả?” Lý Uy ngạc nhiên, nhưng chỉ tích tắc trừng mắt với Đường Đại Đầu: “Cậu nói chuyện 40 triệu giật nóng kia sao, đối với Nhân Thông tổng tài sản mấy trăm triệu không phải là vấn đề.”
Chuyện này cũng không làm khó được Giản Phàm, Đường Đại Đầu sớm cay cú nói đối phương mấy tháng liền trả còn không đủ lãi rồi: “Giám đốc Lý, đây chính là vấn đề, tôi cũng hiểu Trương Nhân Hòa, người này thập niên 90 dựa vào sắt thép kiếm được chút tiền, bây giờ lại hô phong hoán vũ ở thị trường địa ốc toàn bộ bằng vào tiền đi vay. Loại xí nghiệp này tỉ lệ nợ khống chế ở mức 80% là bình thường, nhưng tỉ lệ nợ của Nhân Thông đã vượt qua 100%, thêm vào vay vốn tư nhân, e không phải con số nhỏ.”
“Tôi nghĩ anh hẳn là đợi tiểu khu Liên Hoa bán nhà để thu hồi lại khoản vay, có điều loại khả năng này không lớn, giữa ngân hàng và anh, tôi nghĩ người ta trả ngân hàng trước. Ông ta có kế hoạch năm năm xây ba tiểu khu nhà ở thương mại, riêng tiền chuyển nhượng và tiền đảm bảo giao cho chính phủ đã lên tới 200 - 300 triệu. Dưới tình huống này, tôi nghĩ trong vòng 5 năm, Nhân Thông không thể trả tiền anh, có lẽ người ta có chút tâm lý coi thường anh, căn bản không định trả tiền.”
Ngôn từ rõ ràng chỉ sợ thiên hạ không loạn, có lẽ Giản Phàm cũng hi vọng hai nhà tranh chấp, để có được trợ lực mạnh mẽ, chú ý kỹ thì Lý Uy có vẻ thất vọng, không phải qua vẻ mặt, công phu dưỡng khí của người này rất cao căn bản không có thay đổi gì, nhưng chén trà mân mê trên tay đã bỏ xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play