Hai anh em cùng chạm cốc cười lớn vô cùng tâm đắc, lại chạy vào gom góp ít đồ thừa làm tạm món nhắm, tán nhảm một lúc Giản Phàm nghiêm túc nói: “Cho mày biết, tao cũng giác ngộ rồi, tao thấy mọi thứ đều có thể mang tới niềm vui, ví như lúc tao nổ súng bắn trúng bia, có thể nói là, sướng! Hoặc khi tao làm món ăn sắc hương vị vẹn toàn, gọi mọi người tới ăn một bữa no nê thỏa mãn, cũng sướng! Hoặc là bây giờ, chúng ta ngồi đây, buổi tối có trăm người qua lại, ăn ngon lành còn mời chúng ta một cốc, vẫn một chữ, sướng! Trừ làm tình, trừ tiền ra, còn nhiều chuyện vui vẻ hơn, mày nhìn xem bao tuổi mà đã có dấu hiệu thận suy ... Mày đã thế rồi, đừng kéo tao vào.”
Hoàng Thiên Dã đúng là có dấu hiệu chưa già đã yếu, da thịt nhũn nhão, mặt có vẻ to nhưng hoàn toàn không phải là béo, đặt cốc xuống đả kích: “Cái thằng mất vợ, mất tiền, tay trắng, lại đi học lạc thú trong cái nghèo à?”
“Mẹ nó, tao nghèo thì sao nào? Tao tìm vui trong cái nghèo thì sao nào? Tao trên có cha mẹ, dưới có em gái, mày muốn tao u uất mà chết à? Nghèo cũng phải có chút chí thú chứ? Như mày, hủy hoại sức khỏe, suốt ngày vót nhọn đầu nhìn vào túi tiền người ta, mày có thể sống vui vẻ không?” Giản Phàm ngửa cổ tu một ngụm bia, chẳng biết đang nói thật hay chỉ an ủi bản thân.
“Tao sống rất có lạc thú.”
“Có cái rắm, sắp suy sụp tới nơi rồi, mày không nhận ra mà thôi. Tao hỏi mày, bây giờ mày nhìn một nữ nhân có còn ánh mắt tán thưởng không, hay chỉ nghĩ tốn bao tiền mới lên giường được? Tao hỏi mày, mình leo lên người nữ nhân cũng chỉ là một thứ tiêu phí mà thôi, mày dùng đầu mà nghĩ xem, chi tiêu thế có hợp lý không? Tao lại hỏi mày, khi mày muốn kết hôn, mày không nghĩ mày muốn người vợ thế nào, mà là nghĩ nhà ra sao, xe thế nào và mức độ thu nhập, đúng không? Tao đưa ra một kết luận, sinh lý và kinh tế của mày gắn liền nhau, một khi gặp nguy cơ kinh tế, sẽ ảnh hưởng tới sinh lý, như sức khỏe, tiêu hóa và công năng tình dục ... Vậy lạc thú của mày ở đâu?”
Vòng vo một hồi thuần túy là để chửi người ta, Hoàng Thiên Dã vỗ đùi cười khành khạch: “Hay! Hay! Dâm đãng tới cảnh giới Oa ca mày thì tao kém lắm, miễn cưỡng có ba phần đạo lý ... Hiểu rồi, từ nay tao không khuyên mày nữa, chúng ta vui là được.”
“Ông chủ, ba bát mỳ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT