Mỹ nhân như ngọc trước mắt, lời lẽ chân thành khẩn thiết, Giản Phàm lòng đầy mâu thuẫn và rối ren, hơi nghiêng đầu đi, giọng chướng tai: “Bạn? Chị đừng trêu bần nông nghèo khổ nữa, tôi không muốn trèo cao.”
Tương Định Giai giận dỗi nói: “Vậy tôi trèo cao được chưa?”
Giản Phàm cứng rắn nói: “Chị dùng từ sai rồi, phải nói là chị hạ mình kết giao mới đúng, tôi nói thật đấy, tôi không muốn gặp chị nữa, chúng ta không cùng một tầng cấp. Nếu không vì cái công thức kia, tôi đoán tới tận bây giờ chị cũng chẳng thèm nhìn thẳng vào mặt tôi, cái gì tôi cũng tin, chỉ không tin có bánh từ trên trời rơi xuống.”
“Cái đồ vô lương tâm, rõ ràng là lần nào tôi cũng nhường nhịn cậu, cậu lại làm như mình chịu ấm ức.” Tương Địch Giai tức muốn khùng luôn rồi, nghiến răng nghiến lợi ghé tới: “Cậu luôn mồm bảo mình nói thật, nhưng cậu khẩu thị tâm phi thì có. Cậu đã dám hôn tôi, chẳng lẽ còn không dám trèo cao?”
Giản Phàm né tránh ánh mắt của Tương Địch Giai, không ngờ Tương Địch Giai bạo dạn hơn y tưởng, xoay đầu y lại đối diện với mình, như nhất định muốn nhìn ra sự dối trá trong đó, làm Giản Phàm luống cuống: “Khi ... Khi đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn.”
“Ngoài ý muốn, thật không?” Ánh mắt Tương Địch Giai đột nhiên dịu xuống, bàn tay như không xương vuốt ve mặt Giản Phàm, ánh mắt chuyển dần sang ôn nhu say đắm: “Vậy có muốn chuyện ngoài ý muốn xảy ra lần nữa không?”
“Tôi ..” Giản Phàm ngây dại, Tương mỹ nhân gần trong gang tấc, cánh môi như mặt, đôi mắt khép hờ mê ly, một ngón tay đặt lên môi y khẽ suỵt một tiếng, tựa hồ không cho y bao biện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT