Hai người một trước một sau xuống lầu, nhưng không còn tay trong tay nữa, Giản Phàm chẳng những hờ hững với mỹ nữ bên cạnh, xuống dưới quầy còn đưa hóa đơn ra lấy một cái phiếu ăn, phiếu chỉ có 100 đồng, vậy mà cẩn thận gấp lại cho vào trong ví, thậm chí còn thận trọng hơn nhận chi phiếu của cô, cứ như là toàn bộ gia sản vậy, động tác hết sức tự nhiên ấy lọt vào mắt Đại tiểu thư, làm cô có chút mất mặt.
Sự tự tôn của nữ nhân rất kỳ lạ, có lúc chẳng hiểu sao lại tổn thương, phản ánh ở hành vi gọi là mừng giật vô thường, gọi là ngang ngược vô lý, thông tục một chút thì gọi là tính khí đại tiểu thư. Tính tình Tương Địch Giai có tốt tới mấy, ít nhiều cũng có cái tật xấu do nuông chiều này, trước kia che giấu rất kỹ, dần dần bị Giản Phàm kích thích ra.
Giản Phàm có vẻ rất vui vẻ vì chút phúc lợi nhỏ đó, chào cô phục vụ rời nhà hàng, vừa mới mở cửa xe ra thì bị Tương Địch Giai đẩy sang bên, ngồi vào ghế lái, mặt vênh lên: “Ngồi ghế bên cạnh.”
Giản Phàm tỏ thái độ không bạo lực không hợp tác, không để ý cũng chẳng tranh luận.
Vừa mới tra chìa khóa vào ổ, Tương Địch Giai chợt đổi ý, không khởi động xe mà quay sang nhìn Giản Phàm, thấy y chống cằm ngắm phố xá, làm cô tức giận, nhưng muốn nổi giận, lại không sao nổi giận được.
Sau sự kiện kia, Tương Địch Giai còn thấp thỏm bất an một thời gian, thậm chí nghĩ Giản Phàm lấy cớ đó để phát triển quan hệ hai người, nếu như vậy, cô nghĩ ra rất nhiều quá trình và kết quả, nghĩ tới rất nhiều khả năng, cũng nghĩ rất nhiều cách ứng phó. Cô có chút cảm giác với Giản Phàm, nhưng thấy khó yêu được, tương tự, cũng không sao ghét được.
Cảm giác đó duy trì thời gian dài, hôm nay gặp lại mới biết hóa ra mình chỉ tự ảo tưởng thôi, bất kể là mình, hay là chuyện từng xảy ra, người ta hoàn toàn chẳng để tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play