“Này này, đeo cái danh phó tổ trưởng mà đã làm thấy gớm, để anh làm đội trưởng, anh không cho chúng tôi sống nữa chứ gì?” Rồi, rắn mềm không được, Lương Vũ Vân dùng sở trường chúa ngoa đanh đá.
Dương Hồng Hạnh cũng đang khó chịu, đổ thêm dầu vào lửa: “Ai miêu tả, anh chịu trách nhiệm, anh không xin lỗi cũng chẳng chạy nổi đâu.”
“Có đi xin lỗi không?”
“Không đi anh không xong với bọn em đâu.”
Hai nữ cảnh sát đuối lý dùng chiêu cưỡng chế, một trái một phải, mỗi người một câu, một đẩy, một chỉ một mắng mỏ, cứ như định ăn tươi nuốt sống Giản Phàm.
Đang huyên náo thì cửa phòng thẩm vấn mở ra, Hồ Lệ Quân đứng ở ngoài đóng cửa lại, hai cô gái im re luôn, Hồ Lệ Quân có vẻ không hài lòng nhìn Lương Vũ Vân: “Vũ Vân, cái tính của cô phải sửa, hỏi chuyện thôi mà thành cãi nhau với người ta, cô giỏi thật đấy. Cả hai cô, về tham dự so sánh ảnh đi, không cần tham gia tra hỏi nữa.”
“Vâng.” Hai người kính lễ, không dám ý kiến gì, cúi đầu líu ríu như gà con đi mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT