Một đôi mắt đẹp có thể nâng khí chất của nữ nhân lên một bậc, cũng là cánh cửa sổ một nữ nhân thể hiện vẻ đẹp nhất của mình.
Giản Phàm thấy, cánh cửa ở trước mắt như đang mở toang ra với mình.
Hai người cứ thế nhìn nhau, giống như đôi tình nhân say đắm, nhưng hiển nhiên quan hệ bọn họ không phải là thế, nên cảnh tượng này trở nên quái dị.
Giản Phàm nhận ra rồi, mình đỏ mặt xấu hổ là vì thế, đôi mắt nhìn chăm chú chứa chan tình cảm này chỉ có người yêu nhau mới có, ngay cả Hương Hương hiếm khi mới nhìn mình như vậy, giờ đột nhiên bị một người xa lạ nhìn, lại là mỹ nữ, không mất tự nhiên mới là lạ.
Lòng liên hệ với địa điểm hiện tại của mình, trong lòng có vài phần hớn hở, thầm nhủ: Mẹ nó chứ, nữ nhân này vì sao lại dùng ánh mắt đó nhìn mình, chẳng lẽ như Đường Đại Đầu nói, mình có vài phần tiềm chất làm mặt trắng?
Nhìn nhau giằng co tới một phút, mỹ nữ căn bản chẳng hề e lệ, mân mê ngón tay, vẫn cứ nhìn Giản Phàm, tựa hồ định dùng mắt giao lưu thật. Rốt cuộc người bại trận là Giản Phàm, thấy đối phương không hề có ý định lên tiếng, đành phải nói: “Cô đừng nhìn tôi như thế, khiến tôi làm cảnh sát mà tưởng mình làm trộm, chúng ta có quen nhau không?”
Mỹ nữ sau bàn làm việc khẽ nhoẻn miệng cười: “Đương nhiên là quen rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT