Hồ Lệ Quân đã ngừng nói rồi nhưng không ai dám tiếp lời, Quách Nguyên và Sử Tĩnh Viện biết luận tư lịch, hai người cộng lại không bằng người ta, còn Dương Hồng Hạnh, Lương Vũ Vân lần đầu tham gia phá án không có quyền phát ngôn, Giản Phàm và Tiêu Thành Cương không biết trời cao đất dày, song không có gì để nói.
Không ai nói thì Lục Kiên Định phải lên tiếng, đây vốn là nhiệm vụ của mình phải chia ra các đội tìm manh mối, tất nhiên là lời nói khách khí: “Các đồng chí, không cần gò bó, cứ thoải mái nói, hôm qua chúng tôi tới đại đội 3, đại đội 4 rồi, tình hình không khác là bao, đúng là mò kim đáy biển, không dễ tìm, đây là thực tế.”
“Thế nhưng về tư tưởng thực sự có sự xem nhẹ vụ án này, không thể để tồn tại tư tưởng này được. Hiện giờ người bị hại đều không thuộc thành phố ta, có người thậm chí không muốn nhắc tới, gây rất nhiều khó khăn cho công tác điều tra. Tới ngày bây giờ ngay cả một hình vẽ nghi phạm đàng hoàng cũng chẳng có, ngàn vạn lần đừng coi đây là vụ án nhỏ, án nhỏ nói không chừng là án liên hoàn, đào bới ra được thứ có giá trị. Hôm nay còn sớm, chúng ta cùng nhau tìm linh cảm, Lệ Quân cô nói với mọi người nhé?”
Phân tích vụ án, kỳ thực là thảo luận, tranh cãi, trinh sát viên lâu năm, tổng hợp lối suy nghĩ của mọi người, đối chiếu với mình, đôi khi có linh cảm tìm ra phương hướng.
Hồ Lệ Quân thấy mặt ai cũng nghiêm túc, chưa có kết quả nhưng ít nhất có vẻ tinh thần phá án vẫn còn có, lên tiếng: “Chúng ta lấy luôn vụ án vừa phát sinh để phân tích, thứ nhất, nghi phạm nắm rõ vị trí camera giám sát, hẳn là từng thuê phòng ở. Thứ hai dùng biện pháp nhanh chóng hữu hiệu làm người bị hại hôn mê, sau đó cho thuốc ngủ vào người nạn nhân, thực hiện hành vi cướp bóc. Mọi người chú ý điểm này, hôn mê rất quan trọng, lời khai của người bị hại luôn nói là từ gian vệ sinh đi ra, vừa tiếp xúc, chưa có hành vi quan hệ tình dục, nhấn mạnh chỗ này, chưa có quan hệ đã mất ý thức ...”
Lương Vũ Vân rụt rè giơ tay: “Liệu có thể là dùng loại tựa bình xịt hơi cay không?”
Hồ Lệ Quân lắc đầu: “Không thể, một hai lần còn được, lần nào cũng cầm một cái bình, thế nào cũng có nạn nhân phát giác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play