Ở tiểu khu trung cao cấp thế này, gác cửa rất nghiêm, xe không có giấy ra vào là không mở cửa, bảo an cầm gậy cao su đi tới bên cửa sổ xe nói: “11 giờ đóng cửa, không có giấy ra vào, không phải xe hộ dân bên trong, xin mời đi chỗ khác.”
Lái xe kẹp tờ tiền đưa ra: “Người anh em giúp với, tới gặp nhân tình, sáng mai đi ngay.”
Bảo an không nhận tiền, khẽ lắc đầu.
Lái xe đưa tay còn lại, đưa cả giấy phép lái xe, tỏ ra thẳng thắn vô tư: “Người anh em, giúp chút đi, nơi này camera giám sát khắp nơi, ra vào đều ghi hình, chẳng lẽ tôi còn dám làm chuyện xấu? Không gây phiền phức cho anh đâu ...”
Ai chẳng biết tiểu khu này được gọi là tiểu khu vợ bé, là chỗ kim ốc tàng kiều, nhưng những ông chủ lớn lãnh đạo lớn hiếm khi ghé qua một lần, mấy cô em lén lút vụng trộm với người ngoài không ít, bảo an nhận tiền bấm nút tự động cho xe đi qua.
Nhìn thấy chiếc SUV của Thương Đại Nha thuận lợi đi vào tiểu khu, Giản Phàm chẳng hoài nghi, dù nơi này kiểm tra nghiêm ngặt thế nào cũng không ngăn được loại lăn lộn giang hồ quen như hắn. Thủ đoạn qua cửa thì nhiều lắm, có khi chính y cũng không biết, tiếp xúc nhiều, càng thấy không thể xem thường trí tuệ nhìn có vẻ rất đơn giản của quần chúng.
Thương Đại Nha có thể uy hiếp được một khu trưởng hay không thì Giản Phàm không lo, chuyện khiến y thực sự lo là cái ví vô tình lấy được kia. 39 hóa đơn, thời gian là trên hai năm, chắc chắn là thứ vô cùng quan trọng nên Lôi Hàm Dương mới mang theo bên người, nhưng vì sao không cho vào két bảo hiểm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play