Tới đường Thượng Mã thì thời gian vừa qua 17 giờ, trời vẫn sáng lắm, xe đỗ ở đối diện quán bar. Giản Phàm xuống xe quan sát, chưa tới tối khách còn chưa lên cơn, nhưng đã có cô gái ăn mặc hở hang ra vào quán bar, dặn Tằng Nam ở ngoài đợi, cùng Đường Đại Đầu băng qua mặt đường. Đập vào mắt là quầy bar trông như băng đạn, trên kệ là chai rượu vang như viên đạn, phục vụ mặc ghi lê đeo nơ cầm khay qua lại trông chính quy lắm. Đường Đại Đầu nghênh ngang đi vào búng tay cái tách, không biết ở đâu có một nữ phục vụ viên chạy ra cười ngọt đon đả nói: “Anh Đường tới rồi, mời anh vào ...”
Mẹ nó, Giản Phàm chửi thầm, cô bé này cùng lắm chỉ 21, 22 mà thôi, váy siêu ngắn sơ mi trắng thiếu vài cái cúc tất lụa đen, cười còn ái muội hơn cả màu rượu trên tủ. Đường Đại Đầu ngoắc ngoắc đầu ngón tay, ghé đầu sát tai cô bé phục vụ, cô bé gật đầu định đi, long trảo của hắn sờ tới mông bóp một phát, phục vụ quay đầu làm mặt quỷ, đong đưa bước đi.
Vãi, đừng nói là nhân tình của Lão Đường nhé? Giản Phàm nghi ngờ nhìn cái mặt hí hửng của hắn, đi theo qua quầy bar, đèn tối hẳn xuống: “Sao anh muốn sờ là sờ thế?”
“Không sờ cũng phí, không có mấy em phục vụ lẳng lơ, ai tới uống rượu?” Đường Đại Đầu hạ thấp giọng xuống xúi: “Thấy em vừa rồi thế nào, tươi không, năm nay vừa tròn 20 thôi, cái miệng đó không chỉ biết cười ngọt lịm đâu, thổi kèn cao siêu lắm, thử không? ... Đảm bảo với cậu là trình độ ngang cấp với vợ tôi.”
Giản Phàm suýt nữa bợp tên này một phát vì cái tội nói không biết nghĩ, ai lại đi đem vợ mình so sánh kiểu đó, nói bao lần không sửa. Không đáp lời tên ngốc, nếu không đụng chạm với vấn đề chuyên môn, hắn nói tới sang năm, đi xuống lầu, té ra là tầng hầm thật, hành lang hẹp mỗi bên có 3 cánh cửa, chuyển đề tài: “Nơi này không tốt, cảnh sát chặn cửa thì thành ba ba trong rọ à?”
“Thiên hạ không phải chỉ mỗi cậu thông minh, còn có cửa bí mật, bên trên có động tĩnh, dưới biến mất luôn.” Đường Đại Đầu dừng bước, gõ cửa vài cái, cửa mở ra, phòng rất thấp, Giản Phàm phải cúi đầu đi vào, cạch một cái cửa đóng, đứng trước mặt là Thương Đại Nha, hai năm qua khó thấy được một lần, tóc bù xù, râu lởm chởm, mắt đỏ kè, trên bàn là chai Nhị Oa Đầu đã uống hết quá nửa, ít đồ nhắm.
“Đường ca ...” Thương Đại Nha yếu ớt chào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT