Giản Phàm vừa đứng lên thì bị cú đá vào mông, nổi giận quay lại thấy Tiêu Thành Cương, Quách Nguyên, Phí Sĩ Thanh, không biết tên khốn nào ra chân.
Quách Nguyên có chút bực mình: “Hai người họ toàn thân thương tích, cậu ở bên xem náo nhiệt à?”
“Mẹ nó, anh muốn tôi xông vào đánh nhau cho loạn thêm chắc, nếu không có tôi nhanh trí cướp lấy chìa khóa máy ủi thì chúng phá xong đánh xong chạy hết rồi, đã tới muộn còn lớn lối.” Giản Phàm chỉ tay ra ngoài: “Vừa rồi là đội nào vô duyên vô cớ bắt tôi, còn tát hai cái, tôi sẽ tính sổ, cảnh sát các anh đối xử với nhân chứng thế à? Bị người ta chửi cho cũng không oan.”
Tần Cao Phong nhìn Giản Phàm chằm chằm nãy giờ, quát: “Cậu ghi hình thật à? Đừng nói đùa.”
Dây thần kinh phản nghịch bị kích thích, Giản Phàm liếc xéo, ngọt nhạt một câu: “Thái độ của anh kiểu gì đấy?”
Quách Nguyên vội ngăn Giản Phàm lại, nói nhỏ: “Chuyện này lớn rồi, cậu đừng xen bừa vào thêm loạn nữa.”
“Xem ra cậu không có, nếu có tôi xin thưởng cho cậu rồi.” Tần Cao Phong vẫn giọng điệu quái gở đó, nếu có thứ này, đó là chứng cứ, vụ án sẽ đỡ tốn công hơn nhiều, giờ đông người hỗn loạn, lại có án mạng, ai dại gì mà nhận, sợ nhất là bị tiết lộ ra ngoài. Nói là phong tỏa chứ Tần Cao Phong biết e cảnh sát mới là bên tiết lộ ra trước, trò hề mà không ai cười nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT