Tới rồi, tới ma cũng chẳng thấy nữa là, mấy người trên xe theo thói quen nghề nghiệp nhìn địa hình bốn xung quanh, bọn họ đang ở trên đường quốc lộ, cách đó không xa là con đường xi măng nhỏ ngoằn ngoèo, tới chỗ Giản Phàm chỉ là khu mộ nhấp nhô, cỏ cây lay động theo gió thu, mặt trời vàng chiếu xuống, cảm giác đầy cô liêu.
Nghĩa trang? Bốn người kia không hiểu sao lại tới đây tìm người chết, Giản Phàm giải thích: “Nghĩa trang quý tộc Tào Hạch Loan, nhìn phong thủy đi, dựa núi nhìn sông, nghe nói người chôn ở đây đều sống tiêu sái chết quý giá, giá đất ở đây bằng giá biệt thự đấy ... các anh em sao ngẩn ra thế, có phải tôi nói liền khơi lên tâm sự sống không nhà, chết không mộ của mọi người chứ?”
“Mẹ nó, miệng thối, muốn ăn đòn à?” Vương Minh nổi giận hăm họa.
Đến cả Tiêu Thành Cương cũng không đứng về phía Giản Phàm nữa: “Oa ca, hôm nay chôn anh ở đây cũng không oan đâu, giải thích đi, cho anh cơ hội cuối.”
Giản Phàm thấy người ủng hộ kiên định nhất của mình cũng tạo phản rồi, chứng tỏ đã mất lòng dân, không đùa nữa: “Chúng ta tới đây để mai phục, có mật báo nói Thân Bình An nhất định sẽ đi đường này.”
Quách Nguyên nghi ngờ: “Từ lúc mệnh lệnh phát ra cậu không gọi điện thoại cho ai, mật báo đâu ra?”
“Bảo anh dốt, anh còn cãi tôi, tôi biết hắn sẽ chạy từ trước mệnh lệnh công bố rồi.” Giản Phàm tặc lưỡi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play