"Tô Vũ Trừng, cúi đầu thấp xuống một chút, cậu như vậy sẽ che khuất Tào Nguyên."
"Lâm Kính, ngẩng đầu lên đi, khí thế phải mạnh hơn nữa, nhớ kỹ cậu là một con ngựa hoang."
"......"
Đèn trong phòng tập lúc sáng lúc tối, âm nhạc cứ lặp đi lặp lại, mỗi người đều đổ mồ hôi như mưa, tập luyện hết mình. Phó Hiển Diệp đứng ở vị trí trung tâm, bình tĩnh chỉ ra từng khuyết điểm của mỗi người.
Những người bị gọi tên đều thở hổn hển nhưng vẫn nhẹ gật đầu tiếp nhận.
Ninh Dục tiện tay quệt mồ hôi trên trán, nhân lúc nghỉ giải lao, hắn lấy ly nước ở góc phòng, ừng ực uống mấy ngụm lớn, mãi mới cảm thấy mình sống lại được chút.
Một chiếc khăn lông bay từ xa tới, đáp đúng ngay trên đỉnh đầu Ninh Dục. Khăn lạnh ướt, nhiệt khí tích tụ trên trán lập tức tan biến, tuy rằng Ninh Dục luôn cảm thấy cái thói quen "phi khăn lông" này không đáng hoan nghênh cho lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT