Cuối cùng Lão Đại không nhìn được nữa, bèn múc cho cô một chén canh suông. "Nữ vương, uống chút canh suông giải cay đi."
Canh suông lại khác với món canh đặc vừa rồi, chén canh thanh thấu trông như nước trong veo, dưới đáy lắng mấy lát thịt mỏng cuộn lại, trên mặt rắc một chút lá xanh thái nhỏ. Sau khi ăn món đậm vị, uống một chén canh nguyên chất nguyên vị không thêm gia vị như vậy, cảm giác vị giác như được sống lại lần nữa.
Đến khi ăn món chay, Trương Chiêu Hoa đã ôm cái bụng no căng, thân tàn chí kiên phấn đấu trên bàn ăn. Bởi vì không chỉ món thịt ngon, mà ngay cả đĩa rau xào thanh đạm này cũng ngon không kém, các món mỹ vị thật sự là một sự hưởng thụ vô thượng.
Dù Trương Chiêu Hoa đã ăn rất nhiều, trên bàn vẫn còn thừa hơn một nửa thức ăn. Cô xoa cái bụng căng tròn, lần đầu tiên no đến mức này, mắt luyến tiếc nhìn những món còn lại. Ước gì mình có thêm vài cái dạ dày nữa, đồ ăn ngon thế này mà không ăn hết thì phí phạm quá, chắc chắn sẽ bị trời phạt mất!
"Nữ vương, lát nữa còn có đồ ngọt ạ." Nghe Lão Nhị nói vậy, Trương Chiêu Hoa mới lưu luyến dời ánh mắt khỏi bàn ăn. Ừm, để dành bụng cho đồ ngọt, dù sao sau này còn thời gian, nhiều món ngon thế này ngày nào cũng có thể ăn được. Nghĩ vậy thôi đã thấy cuộc đời đầy hy vọng rồi.
Thoát khỏi thế giới mỹ thực, chỉ số thông minh tàn tạ mới quay trở lại, Trương Chiêu Hoa bỗng nhận ra, trong lúc cô ăn, sáu mỹ nhân kia chia thành hai bên, mỗi bên ba người đứng cạnh cô nhìn cô ăn. Lão Đại và Lão Nhị thì mỗi người một bên gắp thức ăn, múc canh cho cô, mà chỉ có mình cô là được ngồi. Họ cứ đứng trơ ra nhìn cô ăn, vất vả quá đi mất. Cô cảm thấy mình như đang bóc lột người khác vậy, thật hổ thẹn.
Đương nhiên, đám người kia chẳng hề thấy vất vả, khi nhìn thấy nữ vương của họ vui vẻ ăn uống, ánh mắt ai nấy đều lấp lánh. Mấy người đàn ông kia trong lòng đã sớm chết mê chết mệt, dùng đủ loại tư thế nâng niu trái tim. Chiêu Hoa nhìn đồ ăn thì mắt sáng rực, còn bọn họ thì nhìn Chiêu Hoa mắt cũng sáng rực không kém, giờ thì ai nấy mặt mày cứng đờ như tượng đá. Chỉ có Lão Đại và Lão Nhị là còn giữ được bình tĩnh, vẫn ân cần gắp thức ăn cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play