"Nữ vương, ngài cuối cùng cũng đến." Tiếng thở dài ẩn chứa vô vàn cảm xúc không tên kéo ánh mắt Chiêu Hoa về phía thiếu niên thứ năm.
Một cơn gió từ những khe hở trên vách tường thổi vào, nhẹ nhàng lay động mái tóc của thiếu niên. Biểu tình của hắn rất bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này khác với vẻ thong dong của thiếu niên đầu tiên. Nếu như thiếu niên kia là một dải ngân hà rộng lớn, thì thiếu niên này lại giống như một cơn gió nhẹ thoảng qua. Cảm giác như thuận theo cơn gió mà trở về.
Ánh mắt hắn nhìn cô vô cùng chuyên chú, như một hồ nước sâu thẳm có thể hút người vào. Chỉ là trong đó không hề u ám, ngược lại tràn đầy sức sống mãnh liệt.
Trương Chiêu Hoa không khỏi ngây ngốc hít hít mũi, bởi vì khi vừa đối diện với hắn, cô dường như ngửi thấy một mùi hương cỏ cây dễ chịu, thấm vào tận ruột gan. Nhưng khi hắn vừa dời tầm mắt đi, mùi hương ấy liền biến mất không dấu vết.
Cuối cùng, Trương Chiêu Hoa nhìn theo hướng hắn nghiêng đầu và thấy một thiếu niên ngồi ở cuối hàng.
Hắn... có vẻ rất khác biệt so với những người còn lại.
So với năm người trước, thiếu niên cuối cùng này có vẻ... buông thả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT