Nguyên Triều Vũ biết chắc từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng tự tay giặt bất kỳ món đồ nào, cố gắng lựa lời nhẹ nhàng nói:
“Dù sao đây cũng là đồ riêng tư bên người... Để người khác giặt giúp, không hay lắm đâu.”
Đông Phương Bác Diễn nhìn cậu, ánh mắt trở nên kỳ quái.
Nguyên Triều Vũ cẩn thận bổ sung:
“Lỡ như… mơ mộng linh tinh, bị người ta thu dọn mất thì xấu hổ lắm đó.”
Đông Phương Bác Diễn tiện tay ném tờ thư qua một bên, bước tới trước mặt cậu, bàn tay đặt nhẹ lên vai, đôi mắt xanh lam sâu thẳm chuyên chú nhìn cậu.
“Em…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT