Khi Tề Thịnh trở về, đã nhìn thấy tiểu cô nương đang ngồi ở đó với vẻ mặt nhàm chán, đáy lòng có chút buồn cười, liền đem đĩa bánh ngọt đẹp đẽ trong tay đặt lên bàn trước mặt nàng, "Nếm thử?"
Cố Sanh nghiêng đầu qua, nhìn thấy đĩa bánh ngọt kia, bề ngoài quả thật không tệ, thế là nhặt một miếng, đưa lên miệng, cắn nhẹ một miếng, hương vị thơm ngọt tan chảy trong miệng, thấm vào vị giác, lại khiến nàng không tự chủ được mà trừng lớn mắt.
Tề Thịnh thấy thế, hơi nở một nụ cười, "Ăn ngon không?"
"Ăn ngon." Cố Sanh gật gật đầu, dường như đang hồi tưởng điều gì đó.
Nụ cười của Tề Thịnh càng sâu hơn, nụ cười sâu đó lại giống như nụ cười của nữ tử, âm nhu có chút quỷ dị, hắn một tay cầm miếng bánh ngọt, trên tay dường như có từng sợi tơ màu đen xuyên vào, đưa tới trước mắt Cố Sanh, "Ta đút cho ngươi ăn."
Bánh ngọt đưa tới bên miệng, Cố Sanh không những không há miệng, khóe miệng còn nhếch lên một đường cong.
Nàng đưa một ngón tay ra, đặt trước miệng, làm động tác từ chối với Tề Thịnh, "Ăn ngon thì ngon thật, nhưng đồ vật âm khí quá nặng mà ăn nhiều thì sẽ bị tiêu chảy đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play