Cho nên, vì lòng hiếu kỳ thôi thúc, Mạnh Thiên Tề vẫn đã tới.
Lúc này nghe Vương Gia hỏi, hắn có chút ngượng ngùng không dám nói thật, đành phải viện cớ: "Không phải hôm qua Cố Đại Sư nói bảo ta tới hỗ trợ sao?"
Câu nói này của hắn vốn không có ý gì khác, chỉ là mượn lời Cố Sanh nói hôm qua để làm cớ mà thôi. Nhưng ở đây có hai người khác đã thấy thái độ của hắn đối với Cố Sanh hôm qua, nên tự nhiên liền dùng ngữ khí châm chọc khiêu khích để suy diễn câu nói này trong đầu.
Thế là trong đầu Vương Gia, câu nói này liền biến thành: Cứu cái con nhỏ có chút tài năng này, lại còn dám mở miệng muốn lão tử hỗ trợ à? Tốt! Lão tử đến xem ngươi mất mặt đây!
Nghĩ như vậy, hắn chỉ cảm thấy trong phòng tràn ngập mùi thuốc súng, đầu càng thêm đau.
Mở cửa, mọi người cùng đi vào, đèn vừa bật lên, bên trong vô cùng sáng sủa.
Bài trí trong phòng đều chưa bị động đến, chỉ là trống rỗng không một bóng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play