Từ khi bước vào nơi này, đây là lần đầu tiên Cố Sanh gặp được người đàn ông khiến nàng có chút hứng thú. Nàng cũng chẳng thèm để ý đến hai con kiến trên mặt đất, tâm trạng khá tốt, khẽ nhếch môi rồi đi về phía người đàn ông.
Đến gần, nàng cẩn thận quan sát người đàn ông, mới phát hiện người này có ngoại hình thật sự rất ưa nhìn, hoàn toàn không thua kém hai anh em nhà họ Phó, nhưng điều hấp dẫn nhất chính là khí thế toát ra từ người hắn. Cố Sanh đối với hắn cũng không có ý gì khác, chỉ là tính cách trước nay của nàng khiến nàng thích giao thiệp với những người như vậy hơn.
Mà người đàn ông thấy nàng đi tới, trên mặt vẫn không có bất kỳ biểu cảm gì. Một lát sau, hắn nhấc chân khỏi người nằm dưới đất, đi mấy bước về phía chỗ hai người kia đã để cái túi lúc trước, rồi nhặt đồ vật lên. Miệng túi vừa mở ra, Cố Sanh nhìn thấy đó là một bức tượng Quan Âm nhỏ, cao chừng một mét, bề ngoài có màu sắc bóng mịn, mơ hồ còn tỏa ra chút hương khí, rõ ràng là đã được thờ cúng rất nhiều năm.
Cố Sanh thiếu chút nữa là hai mắt sáng rực lên. Lại là pháp khí!
Người đàn ông chỉ kiểm tra lại một chút, cất đồ vật vào trong túi rồi định rời đi. Cố Sanh lại chặn hắn lại. Người đàn ông khẽ nhíu mày, mở miệng, giọng nói trầm thấp khàn khàn: "Làm cái gì?"
Cố Sanh nhìn hắn, chỉ vào cái túi, "Cái này," rồi lại chỉ vào chính mình, "Ta."
Người đàn ông nhíu chặt mày, không đưa đồ vật cho nàng, cũng không nói một lời. Cố Sanh vươn tay ra, đầu ngón tay non mịn trắng xanh lộ ra trong không khí, "Ta cứu mạng ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play