Mặc dù không rõ Lãnh Tiêu đã làm những gì, nhưng hắn có thể khiến giá trị cứu rỗi tăng nhiều như vậy, Điền Kiều vẫn rất vui mừng.
Giá trị cứu rỗi đột phá một triệu, mặc dù chưa đủ để hệ thống tỉnh lại, nhưng vẫn có thể mở khóa một chút không gian hệ thống.
Đợi có không gian hệ thống, Điền Kiều liền có thể mua một ít thức ăn, đồ dùng, thông qua không gian hệ thống đưa cho Lãnh Tiêu. Đồng thời, nàng còn có thể dùng không gian hệ thống để liên lạc với Lãnh Tiêu.
Mặc dù việc viết thư thế này không có được sự thuận tiện và nhanh chóng như tâm ý tương thông, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với không có gì cả!
Người hữu tình một ngày không gặp nhau tựa như ba năm, Điền Kiều thật muốn tại mọi thời khắc giữ Lãnh Tiêu ở bên cạnh mình, hiểu rõ mọi động tĩnh của hắn.
Ánh rạng đông của sự đoàn tụ đã ở ngay trước mắt, Điền Kiều được khích lệ thêm mấy phần, từ trên giường đứng dậy, mặc quân trang, đội mũ lính, cầm sổ tiết kiệm, chuẩn bị trở về quân doanh.
Điền Kiều đi gấp, Bùi Tuệ không kịp thu dọn hành lý cho Điền Kiều, không hài lòng nên luôn miệng phàn nàn không ngừng.
"Ôi chao, Kiều Kiều, con bị thương còn chưa khỏi hẳn mà, vội vã trở về quân doanh làm gì? Quân doanh ăn không ngon bằng ở nhà, ở cũng không thoải mái bằng ở nhà, con đến đó ai sẽ chăm sóc con, ở đó khắp nơi đều bất tiện, con làm sao dưỡng thương được?"
"Con nói xem con muốn đi, con cũng không nói trước với ta một tiếng, ta chẳng chuẩn bị được gì cả. Con đứa nhỏ này, thật là, vội làm gì chứ? Người ta bác sĩ bảo con nằm trên giường tĩnh dưỡng cơ mà. Hay là con đi vào ngày mai nhé? Mẹ bảo nhà bếp làm cho con chút đồ ăn ngon mang theo. Đồ trang điểm của con còn hay không? Lát nữa ta đến trung tâm mua sắm mua thêm cho con nhé?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT