Cuối cùng, Điền Kiều đưa đũa về phía trên bàn, gắp một miếng há cảo nhân cá thu bình thường nhất. Những món khác máu me be bét, đỏ lòm kia thì thôi vậy. Điền Kiều thật sự ăn không trôi.
Bùi Tuệ thấy Điền Kiều ăn ngon miệng, cũng không quan tâm Điền Kiều thích ăn gì, luôn miệng nói Điền Kiều ở quân doanh chịu khổ gầy đi, muốn Điền Kiều ăn nhiều một chút, bồi bổ cho khỏe. Nhất định phải gắp thức ăn cho Điền Kiều.
Điền Kiều không chịu được những món ăn máu me đó, liền tranh thủ nhanh tay gắp một đống há cảo đặt vào trong bát của Bùi Tuệ, khiến Bùi Tuệ không có chỗ nào để gắp đồ ăn máu me, chỉ có thể đặt sang đĩa nhỏ bên cạnh.
Đĩa chất đầy, Điền Kiều cũng không ăn. Bùi Tuệ mới tiếc nuối thu tay lại, không gắp thức ăn cho Điền Kiều nữa.
"Con bé này, từ nhỏ đã kén ăn. Đầu bếp trong nhà làm món táo nhỏ này con còn ăn không quen, không biết cơm tập thể ở nhà ăn bộ đội con ăn bằng cách nào? Con xem con đi, nhiều công việc tốt như vậy con không chọn, lại cứ muốn đi làm lính? Trong bộ đội vất vả biết bao! Con gái con đứa, nhà ta lại không thiếu tiền, con đi chịu khổ làm gì?"
Bùi Tuệ lải nhải, Điền Kiều biết bà nói bộ đội rất tốt, Bùi Tuệ cũng không tin. Bởi vậy nàng dứt khoát gắp thức ăn cho Bùi Tuệ, để bà im miệng, tranh thủ thời gian ăn cơm, đừng lải nhải nữa.
"Mẹ, mau nếm thử há cảo này đi, thơm lắm! Mau thừa dịp còn nóng mà ăn, không thì nguội sẽ không ngon! Mẹ còn nói con gầy, con thấy mẹ mới là gầy đó. Mẹ nhìn xem, cả tháng không gặp, khí sắc của mẹ còn không bằng trước kia. Nhanh lên, món tiết canh lòng lợn này bổ máu lắm, mẹ ăn nhiều một chút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play