Liêu Hồng Mai vất vả nuốt xong cái bánh ngô hấp, sau đó hít hít mũi, nói: "Chị Bình, trong số thanh niên trí thức chị là người tốt nhất. Người đáng ghét nhất là Tống Tử Dao và Mạnh Tinh kia, rồi đến Văn Tuyết, Thạch Lỗi, ... Tóm lại trừ chị ra thì toàn là người xấu!"
Lưu Thanh Bình cười nói: "Mọi người tốt lắm, nhưng có lẽ chưa nói chuyện và tiếp xúc đủ nên không hiểu em, cho nên mới hiểu lầm em."
Liêu Hồng Mai oán hận nói: "Đều tại Tống Tử Dao! Mọi chuyện vốn rất tốt, nhưng cô ta dùng một tí ơn huệ đã xúi giục được mọi người nhắm vào em!"
Ánh mắt Lưu Thanh Bình lấp lóe, rồi hỏi: "Đúng rồi, rõ ràng em và Tống Tử Dao là bạn học, sao quan hệ lại..."
Liêu Hồng Mai có vẻ né tránh, sau đó mới quanh co đáp: "Không phải tại cô ta không biết xấu hổ sao, mặt dày mày dạn theo đuổi anh trai em... Hai người không thành đôi lại tính sổ lên người em..."
Lời này nghe có vẻ không đúng lắm, nhưng Lưu Thanh Bình cũng không vạch trần cô ta mà chỉ khuyên nhủ: "Chuyện quá khứ thì để nó trôi qua đi, bây giờ chúng ta đã rời xa gia đình rồi, phải chăm sóc lẫn nhau mới đúng."
Liêu Hồng Mai thở phào, cũng không dám nói thêm gì nữa, cười cho có lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play