Đàm Kim Hạ không biết hàm nghĩa thực sự trong lời nói của Tống Tử Dao, còn tưởng rằng cô đang cảm khái cuộc đời của bác hai.
Anh nắm chặt tay cô hơn, nói: "Cho nên anh mới nói, bác hai luôn hy vọng có thể nhìn đến sự viên mãn trên người chúng ta. Đúng rồi, chuyện cha của em... Tống Cao Phi ép em gả chồng cũng là nhờ bác hai giúp đỡ."
Tống Tử Dao nghi hoặc nhìn về phía Đàm Kim Hạ.
Đàm Kim Hạ giải thích: "Bác hai nói, gia đình Tống Cao Phi ép em gả vào không phải gia đình bình thường, bác ấy sợ về sau sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn nên đã viết một bức thư cho cấp trên cũ của bác ấy."
Tống Tử Dao chợt hiểu ra, khó trách lúc ấy Đàm Hữu Bình còn hỏi cô rằng nhà họ Lục có làm ra chuyện gì nữa không.
Sau đó, Lục gia không có tin tức gì nữa, cũng không tra nguồn gốc của lá thư cử cáo kia, cô vẫn luôn tưởng rằng bản thân gặp may mắn, không nghĩ tới trong đó còn có công lao của Đàm Hữu Bình.
Đàm Kim Hạ đưa Tống Tử Dao đưa đến đường nhỏ sát cạnh ký túc xá của thanh niên trí thức, sau đó mới lưu luyến mà nói lời tạm biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play