Vì thế nên cô tặng anh một quyển vở, để cho anh luyện tập viết văn, nhưng trước mắt mới chỉ viết một bài.
Tống Tử Dao mở ra, còn nghiêm túc đọc.
Hôm nay là ngày thứ mười ba tôi đến tỉnh thành với A Dao, cũng là ngày cuối cùng ở lại tỉnh thành, chiều nay chúng tôi sẽ ngồi xe lửa về nhà. Lần này đến tỉnh thành làm rất nhiều việc, chuyện vui nhất chính là gặp được cậu và mợ của A Dao. Nhắc đến cậu mợ, không thể không nói bọn họ đúng là người tốt, nhã nhặn, thân thiện, tốt bụng, giống như A Dao! Phải về rồi, thật sự có chút không nỡ rời xa họ. Còn không nỡ rời xa thư phòng ở nhà cậu, trong đó có cờ vua, tạp chí quân sự, mô hình ô tô, có cả mô hình xe tăng nữa! Bla bla bla...
Chỉ khoảng hai trang giấy, khoảng chừng tám trăm chữ, mà hơn nửa đều bày tỏ sự không nỡ với những món đồ trong thư phòng của cậu...
Sau khi đọc xong, Đàm Kim Hạ chờ mong mà nhìn Tống Tử Dao, giống như đang đợi được khen ngợi.
Tống Tử Dao đỡ trán,"À... Hay lắm, nhưng có hơi lạc đề."
Nếu đổi đề bài thành , vậy sẽ là phong cách viết văn tiêu chuẩn của học sinh tiểu học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT