Hôm sau người trong nhà rời giường nhìn thấy bức thư trên bàn ở nhà chính mới biết cô bé đã tự chạy tới thôn họ Lương.
Thôn họ Lương cách nơi này sáu bảy mươi cây, trời tối như vậy chắc chắn cô bé không dám tự đi một mình.
Là thằng nhóc họ Lương đó câu đứa con gái mà cô ta cực khổ nuôi lớn đi mất rồi! Nhất thời Vương Quế Anh ngồi xuống đất khóc trời kêu đất.
Khóc bản thân số khổ, mắng con gái là đồ đê tiện, mắng nhà họ Lương không biết xấu hổ.
Ngoại trừ Vương Quế Anh, vẻ mặt của Chu Khai Liên cũng rất không tốt.
Cháu gái trong nhà bỏ chạy theo người khác, chung quy là chuyện không vẻ vang gì. Hơn nữa Đàm Tiểu Cầm cũng không có đầu óc, cứ vậy chạy đến nhà người ta, người ta có thể để mắt đến cô bé mới là lạ.
Rồi sau này sao mà sống đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT