Bà ta cũng không hối hận với lựa chọn của mình, mà chỉ hối hận bản thân không mở to hai mắt trước khi phú thương chạy trốn, mới khiến mình và đứa con đều bị bỏ rơi, để bây giờ mới chịu cái tội này.
Đường Tâm nhíu mày nói: "Bà nội, bây giờ đã là xã hội mới rồi, làm gì có vợ bé nữa, bà đừng có nói lung tung!"
Tùy ngoài miệng nói bà cụ Đường như thế, nhưng trong lòng Đường Tâm đã bị lời nói của bà nội mình thuyết phục mà thả lòng rồi.
Lúc trước nếu Lục Minh không giúp đỡ thì cô ta sớm đã phải xuống nông thôn, sao còn có thể làm nữ công nhân ở xưởng in ấn.
Cho nên đạo lý mà bà cụ Đường nói thì cô đã sớm tự mình trải nghiệm rồi.
Trần Nghiên ném bức thư lên bàn kêu "bịch" một cái, gương mặt được bảo dưỡng bóng loáng vì tức giận mà xuất hiện vài nếp nhăn.
Lục Minh là đứa con nhỏ nhất của bà ta, cũng là đứa con được chiều chuộng nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play