Tiêu Diệp vừa dứt lời, mọi người tại đó đều kinh hãi không thôi, mà kẻ châm ngòi cho sự kiện lần này là Ngụy Linh Tú sắc mặt càng thêm khó coi, tái nhợt rồi lại ửng đỏ.
Khóe mắt Chúc Minh Nguyệt bất giác ướt át, không rõ là do thân thể đau đớn hay bởi vì những lời lẽ bênh vực của Tiêu Diệp.
Từ nhỏ đến lớn, nàng đã trải qua vô số tổn thương và những ánh mắt khinh miệt, ngoại trừ Vương di nương cùng muội muội, chưa từng có ai che chở, bảo vệ nàng như vậy. Trong lòng Chúc Minh Nguyệt kích động, có thứ gì đó như sóng gợn, từng vòng từng vòng lan tỏa.
Thấy mọi người im lặng, Tiêu Diệp cất cao giọng: "Chưa từng nghe thấy sao?"
Xuân Hoa đứng sau hắn kịp phản ứng, vội vàng đáp lời, các thị nữ và gia đinh khác cũng thưa thớt lên tiếng.
Tiêu Diệp cười khẩy một tiếng, ánh mắt dừng lại trên người Ngụy Linh Tú, nhìn chằm chằm đến khi nàng cảm thấy sau lưng run rẩy, rụt rè sợ hãi nói: "Nghe... Nghe được."
Nhận được câu trả lời vừa ý, Tiêu Diệp không để ý đến mọi người nữa, chỉ hướng Thẩm Thu Anh hành lễ: "Tôn nhi vô lễ, tổ mẫu nghỉ ngơi thêm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT