Đám Cừu Địch cũng vừa mới đánh chén một bữa bét nhè rồi, không uống nữa, chỉ trò chuyện góp vui thôi.
Bao Tiểu Tam rót bia cho Kỳ Liên Bảo, tuyên bố thẳng với Cừu Địch:" Chỗ tao là thiếu người nhất, hôm nay dẫn Bảo ca tới chào mày một tiếng thôi, lát nữa anh ấy sẽ đi với tao."
Lão Phiêu không phục, nhảy vào tranh giành:" Bằng vào cái gì chứ, cậu đã là tên tàn tật rồi, ra đường ai dám làm gì cậu? Đụng vào cậu, cậu cứ lăn ra khóc lóc là đủ, lại còn kiếm được tiền bồi thường. Cậu dấn theo Liên Bảo không phải là để anh hùng không đất dụng võ à? Liên Bảo phải theo tôi."
Mới đầu còn nói chuyện, lời qua tiếng lại vài câu bắt đầu từ chửi bới chuyển sang ném vật thể lạ, Cừu Địch phải nhảy vào khuyên can:" Ngày sau còn dài, nơi nào thiếu nhân thủ thì Bảo ca tới đó cứu hóa là được, tranh giành cái gì?"
" Bảo ca không tới một mình, còn dẫn theo cả đám nữa kìa, toàn là người ra tù đấy, còn mười mấy người nữa cơ, Lão Phiêu, cho anh chọn thoải mái, dám không?" Bao Tiểu Tam đưa ra nhân nhượng:
Bấy giờ Cừu Địch mới biết, Kỳ Liên Bảo tới tìm mình trước thôi, còn số kia thì bố trí ở chỗ Bao Tiểu Tam rồi. Cừu Địch vỗ trán, chắc là đám huynh đệ nát quen trong tù rồi, những người đó thật không dễ an bài. Cừu Địch còn chưa lên tiếng, Lão Phiêu đã vỗ ngực:" Dọa tôi đấy à, đừng nói là mười mấy người, có là một trăm mười mấy người cũng không thành vấn đề, tổng giám đốc của chúng ta còn không phải cũng từ trong tù ra, anh mày đây cũng đang trong thời gian giám sát đây này, chẳng qua nhà tù không dám giữ anh mày thôi, nếu không anh mày vẫn còn ngồi tù đấy. Tam Nhi, mày cũng có tiền án lưu trong đồn cảnh sát, Bảo Lỗi mày còn tệ hơn, tổ chức đánh bạc suýt vào tù ..."
Mọi người cười lăn cười bò, Cừu Địch lần nữa vỗ trán, sao quên mất nhỉ, chẳng biết từ lúc nào mà chỗ mình thành nơi tụ tập của đám tội phạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT