Đổng Thuần Khiết không cho rằng đây là chuyện gì to tát: " Gặp đúng thời đại xây dựng khắp nơi, tranh thủ thời cơ tốt lắm, bây giờ thủ đô đã mở rộng tới vành đai sáu, lo gì không kiếm được miếng ăn."
Phí Minh lắc đầu:" Cùng nghề không cùng lợi, nghe là hiểu anh không biết làm ăn cần phải có mánh khóe rồi, cậu ta kiếm được tiền cũng giỏi lắm đấy."
" Chỉ cho thuê cốp pha thép thôi mà, còn phải cần mánh khóe với thủ đoạn gì chứ?" Lão Đổng không tin:
Phí Minh biết với xuất thân của Lão Đổng, từ nhỏ tới lớn ở trên cao, không thấy được khó nhọc dân gian:" Nhiều mánh khóe lắm, có cả nghìn người làm cái nghề này ở thủ đô, anh nghĩ cớ gì phải thuê của nhà cậu ta?"
" Chà, cậu nói ra nghe coi nào? Tam Nhi trình độ văn hóa tiểu học, trí tuệ thì cấp nhà trẻ, ấy vậy mà làm ăn lớn được, nghe cậu nói là tôi thấy có vấn đề rồi đấy, không phải mấy cái thằng nhãi kia giở trò đen ăn đen ra đấy chứ?" Đổng Thuần Khiết giật mình:
" Anh sai rồi ông chủ Bao người ta là thương nhân hợp pháp đấy, không làm mấy chuyện đó lâu rồi." Phí Minh kể, hắn biết là nhờ một lần đi uống rượu nghe Bao Tiểu Tam bốc phét, mới hiểu cái nghề này có tính đặc thù riêng:
Chuyện làm ăn của Bao Tiểu Tam nói ra cũng đơn giản, đó là cho thuê cốt pha thép, người ta đưa tiền đặt cọc, sau đó mang cốt pha thép đi, đợi khi thi công xong, bê tông đã đông thì trả lại cốt pha cho anh, anh trả tiền cọc cho họ, trừ đi tiền thuê và tiền cốt pha hỏng, thế là xong .... Vì trong quá trình thi công khó tránh khỏi có cốt pha bị tổn thất, hỏng, trộm, mất v..v..v... Cho nên không thể nào trả đủ, không khác gì bỏ tiền mua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT