Cách Bắc Kinh nghìn dặm, trên dãy núi xanh kéo dài vô tận, thời gian luân phiên thay đổi trong sắc màu xanh đỏ vàng trắng, nhưng chẳng thay đổi được sức sống bừng bừng của thiên nhiên.
Một tia nắng mùa hạ lại không qua gắt xuyên qua tán lá cây rậm rạp, hình thành lên những đốm sáng không quy tắc trên mặt. Cây bụi um tùm giống như váy xòe nhiều lớp, quây chặt xung quanh mấy cây đại thụ cao lớn.
Vài con chim không rõ tên khoan khoái kêu lích ra lích rích trên cây, móng chim quắp lấy cành cây khẽ rung rinh, sương sớm trong veo chưa tan hết thuận theo lá từ từ lăn đi, tích tắc nhỏ xuống được ánh nắng mùa hè chiếu xuyên qua, lấp lánh ánh sáng muôn màu.
Thôn nhỏ xa xa thấp thoáng giữa rừng cây xanh tươi bốc lên làn khói bếp, khói chầm chậm lan đi trong rừng, nhìn xa xa tựa sương sớm, vô cùng đẹp mắt.
Trong bụi cỏ, mấy cái đầu nhấp nhô, mấy đôi mắt đang nhìn chằm chằm xuống con dốc thoai thoải, nơi đó cỏ cây um tùm, tựa hồ không có động tĩnh gì hết.
" Hay là không tới nhỉ? Đợi tới cả tiếng rồi còn gì nữa?" Lão Phiên mặc trang phục ngụy trang rất chuyên nghiệp, làm hắn và cây cối xung quanh hòa vào làm một, hắn nằm úp trên mặt đất, mổng chổng lên cả đống, hắn nặng quá, nằm thế này cũng có sức ép, cựa mình một cái cho thoải mái:
" Kiên nhẫn, kiên nhẫn, muốn ăn thịt thì đừng sợ tốn công sức." Đinh Nhị Lôi nằm ở bên cạnh an ủi, hắn cũng mặc bộ đồ ngụy trang như Lão Phiêu, mũ gài mấy cái lá, mặt quệt thêm cái gì trông lấm lem, có điều chẳng mang lại cảm giác bộ đội đặc chủng mà như tên hề:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT