Cộc! Cộc! Cộc! .... Cộc! Cộc! Cộc!
Cừu Địch bị tiếng gõ cửa dồn dập đánh thức, vừa rồi y nằm mơ, mơ thấy hiện trường kinh tâm động phách, y và Lão Độc dẫn người đánh nhau, trong mơ y điên cuồng dùng dao chém chết mấy người liền, đang trong cơn điên cuồng thì tiếng gõ cửa kéo về hiện thực .... Cừu Địch ngồi bật dậy, toát mồ hôi lạnh, phát hiện ra mình đang ở trong căn phòng cho thuê vắng vẻ thiếu hơi người ... Cửa vẫn đập, Cừu Địch nghe thấy gọi gấp gáp của Cảnh Bảo Lỗi.
Vội vàng chạy ra mở cửa, không ngờ có cả Cảnh Bảo Lỗi, Mã Thụ Thành và Thôi Tiêu Thiên, vừa mới nhìn bộ dạng ngái ngủ của Cừu Địch, tim bọn họ liền quay về chỗ. Cừu Địch nhớ ra hôm nay hẹn buổi chiều tới bệnh viện tới bệnh viện thăm Bao Tiểu Tam, Đinh Nhị Lôi, vỗ đầu nói xin lỗi.
Mã Thụ Thành theo thói quen trước tiên cẩn thận khép cửa lại rồi mới nói:" Không sao, chúng tôi đi rồi."
" Không tìm thấy cậu đâu, mọi người sợ hết hồn, cứ tưởng xảy ra chuyện gì?" Sau chuyện với Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi có chút lo âu quá mức:
" Nên cẩn thận vẫn hơn, lúc này mà xảy ra chuyện thì không đáng." Thôi Tiêu Thiên kéo hai người kia vào trong ngồi xuống:
Cừu Địch đi đun nước sôi, bản thân khát nước cho nên đã rót nước nguội uống trước, rửa mặt qua loa rồi mới đi ra. Mấy người kia đã ngồi trên sô pha, nhìn Cừu Địch say rượu ngủ quên trời đất như thế, biết y là người ít thể hiện ra, bao nhiêu tâm sự giấu trong lòng nên mới mượn rượu giải sầu, không ai nói gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play