" Chưa hết, trước kia tao thích nhất là xem phim võ hiệp, nhưng võ hiệp bây giờ thành phim võ mồm. Mỗi lần kẻ địch tìm tới nhân vật chính đều chĩa đao vào cười to, ha ha ha, rốt cuộc ngươi bị lão tử tóm được rồi, xem ngươi chạy đi đâu?"
" Bọn mày tưởng thế là xông vào đánh nhau à? Không, kẻ thù sẽ lải nhải, ta nói cho ngươi biết ... Chỗ này mất mười phút ... Nhân vật chính nắm chặt đao quát, đừng nhiều lời ta dù chết cũng phải khiến ngươi ... Lại mất mười phút."
" Rồi kẻ thù đi qua đi lại, ngươi có biết ai bán đứng ngươi không? ... Lại mất toi mười phút nữa." Bao Tiểu Tam phẫn uất rú lên:" Rõ ràng chém một phát là xong, vậy mà nói mãi, nói mãi, mẹ nó, cứu binh tới rồi!"
Cảnh Bảo Lỗi và Cừu Địch cười tới bụng cũng rút gân rồi, không ngờ Bao Tiểu Tam có nhiều tâm đắc về phim rác như thế.
Thực ra những tình tiết na ná như thế trong phim dễ kiếm ra lắm, ba người thế là tìm ra đề tài chung rồi, trò chuyện tưng bằng. Ví như trước khi chết phun ra máu, nhất định phải tạo dáng, phải thật bi ai, phải thật không cam lòng, phải nói mấy câu sến sủa, nhưng đến khi chuẩn bị nói ra tên của kẻ thù thì "oẳng" đầu ngoẹo qua một bên chết không nhắm mắt. Ví như nữ chính khóc một cái chạy ra ngoài cửa, thế nào trời cũng đổ mưa, nam chính mà đuổi theo, chín phần là tìm được nữ chính dưới cái đình nào đó.
Bao Tiểu Tam xua tay liên hồi:" Mấy thứ bọn mày nói đều tầm thường lắm, tao vẫn chịu được, tao nói cái này dứt khoát không ai chịu được. Ví như trong rất nhiều kịch bản, hai người yêu nhau phát sinh hiểu lầm, nam chạy đằng sau hô to, em nghe anh giải thích đã, nữ nhất định sẽ bị chặt tai hét, tôi không nghe, không nghe, nhất định không nghe. Nam tiếp tục ra sức giải thích, nữ tiếp tục hô không nghe ... Chỉ có hai lời thoại đó thôi mà lặp lại chục lần, con mẹ nó chứ, mười lần đó đủ đẻ con luôn rồi, giải thích cái mẹ gì."
" Xem phim bây giờ đau bi chưa nói, còn đau cả dạ dày, làm tao phải cai luôn TV."
Ba người cười lăn cười bò trên xe, mải bốc phét không để ý tốc độ xe đã giảm xuống, có người hô hào chỉ huy đỗ xe ở bên này. Xe vừa mới đỗ lại một cái, khoang xe mở ra, nhân viên đoàn làm phim từ xa bảo lái xe đợi ở đó, chắc là có cảnh quay dang dở.
Hậu Bàn Câu là một thôn trang bỏ hoang phía trước thôn có rãnh sâu rất lớn nên có tên này, tuy bây giờ đã không còn người ở nữa, nhưng vẫn giữ nguyên diện mạo vốn có, chính là để tiện cho những đoàn làm phim tới tìm kiếm thôn trang xã hội cũ quay phim.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play