Một chiếc xe đạp điện ba bánh bóp chuông len keng leng keng chạy qua dưới cầu vượt, đó là cái loại xe ba bánh ghi nhãn giao hàng nhanh XXX, phía sau dùng thùng inox cao nửa người, chàng trai ngồi phía trước đeo ba lô, mặt sạm nắng phong trần, xuyên qua dòng xe vội vã, không biết là tới nơi nào dưới bóng đêm kia.
Cừu Địch vô tình nhìn thấy cảnh đó bất giác ngây ra nhìn, cảm giác thật ấm áp quen thuộc, làm y thấy toàn thân ngứa ngáy, cứ như mình vừa mới kết thúc một ngày làm việc đầm đìa mồ hôi vậy. Hiện giờ ngồi trong xe máy lạnh không phải hít khói bụi ô nhiễm bên ngoài, bất tri bất giác hồi tưởng ngày tháng ngày tháng trước kia tới Bắc Kinh, trên đầu là mặt trời, xung quanh là bụi mù, nhìn khắp nơi chỉ thấy hoang mang, không hiểu làm sao qua được quãng thời gian đó. Chuyện hạnh phúc nhất khi đó chính là mỗi ngày đếm số tiền lẻ dính đầy mồ hôi hoặc dầu mỡ, ngồi nghĩ xem mình còn cách lý tưởng bao xa nữa, cho dù còn rất xa, nhưng không hề thiếu động lực tiến tới.
Động lực thì Cừu Địch có thừa đấy, chỉ mỗi điều là mục tiêu cứ thay đổi mãi thôi, đứng núi này trông núi nọ, lúc muốn làm đại lý giao hàng, lát muốn vào biên chế, rồi chưa quên ước mơ giáo viên. Chẳng cái nào làm tới nơi tới chốn, không phải không có cơ hội mà tại bản thân quá nửa vời, cho nên chẳng làm được gì.
May mà cuối cùng cũng tỉnh ra, tất cả những người phiêu dạt ở Bắc Kinh đều chờ một cơ hội, Cừu Địch thấy mình đã nắm được cơ hội đó, giờ Cừu Địch đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời mình, y không còn phải lo lương cao thấp, không còn vì thuê nhà mua rau mua gạo mà phải mặc cả, không phải nhìn cửa hiệu sáng loáng mà chùn bước ...
Cừu Địch thay đổi rồi, thay đổi quá nhanh, thoắt một cái túi tiền đã dư dả tới mức y không ngờ tới, chưa bao giờ ngờ được, tiền lại dễ kiếm như vậy. Cũng chưa bao giờ nghĩ tới cuộc sống mình trở thành như thế này, giống như một người làm ăn thực sự, suốt ngày từ khách sạn này đi tới khách sạn khác, hoặc từ nhà hàng này tới nhà hàng khác, tiếp xúc toàn những gương mặt xa lạ, mỗi lần gặp nhau, y đều bất giác nảy ra ý nghĩ ... Rốt cuộc lấy được bao nhiêu tiền từ túi của đối phương.
Nghe quái đản phải không? Thực sự là rất quái đản, giống như bản thân đang ở dị giới vậy, Cừu Địch có chút cảm giác không chân thật, cầm di động lên nhìn, hàng cao cấp, vỏ kim loại mát tay, mà đâu chỉ có một cái. Cách ăn mặc thay đổi rồi, toàn là hàng hiệu, từ trên xuống dưới giá trị vài vạn, không phải như hồi ở Trường An khoác mỗi vỏ ngoài lên đầu, ngay cả đôi tất, áo trong của y đều là thứ đắt tiền hết, mặc vào hết sức dễ chịu.
Y quan sát rất kỹ những người ra vào nơi cao cấp, ăn mặc có vẻ tùy ý, nhưng đều có phong cách của mình, còn người đóng nguyên bộ à? Đó mới là cấp bậc khởi đầu thôi, giống như y, dù sao cũng bước tới tầng cấp khác rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play