Yến Đăng Khoa vốn là tên buôn lậu rượu, nhờ thế mà quen biết với Đoàn Tiểu Đường khi đó mới là tên lưu manh đầu đường xó chợ có ít danh tiếng, thành anh em kết bái. Có lẽ là nhờ nhiều năm bị đả kích cũng như trốn trách pháp luật, tích lũy được kinh nghiệm phong phú, một ngày hắn sinh ra ý tưởng đột phát, nếu như bọn họ có thể mua chuộc được toàn bộ cơ cấu tương quan của địa phương, há chẳng phải sẽ thành Trường An đệ nhất nhân hay sao?
Loại suy nghĩ này đại bộ phần kẻ làm ăn ngầm có dã tâm hẳn đều từng thoáng hiện ra trong đầu, thế nhưng Yến Đăng Khoa lại khác, hắn quyết tâm phải làm cho bằng được. Hắn kết hợp với Đoàn Tiểu Đường, bắt đầu từ mua chuộc nhân viên thuế quan, từng bước một mua chuộc tới cấp lãnh đạo, lan từ bộ phận này sang bộ phận khác, đi từ thành phố lên tới tỉnh.
Không biết là có phải vì được hun đúc từ thành phố hơn 3000 năm lịch sử, kinh đô của 13 triều đại không mà sinh ra được ra một tên tội phạm có vài phần phong nhã, mày mò gây dựng lên Bách Nhưỡng Tửu Trang độc nhất vô nhị ở Trường An. Cứ nghĩ đi, có rượu ngon mai mối, có mỹ nhân chào mời, lại sống trong hoàn cảnh vừa trang nhã thư hương, xem thư họa trò chuyện mỹ nhân, vừa xa hoa như chốn cung đình, phải ý chí cường đại thế nào mới chống lại được ăn mòn.
Thế là nhỏ từ cấp khoa, giữa tới cấp xử, lớn thì tới tỉnh, Yến Đăng Khoa khai liền một lúc hơn hai mươi người, tên tuổi, chức vị, con đường thăng tiến. Lãnh đạo nào thích loại rượu gì, thích loại nữ nhân thế nào, hắn đều thuộc nằm lòng ... Không tin à? Có lãnh đạo lần nào dưới hai em gái phục vụ là không vui, có lãnh đạo chỉ thích liếm chân con gái nhà người ta, liếm cả đêm làm con gái nhà người ta ngứa hết người phải cầu khẩn làm chuyện khác. Còn ai nữa nhỉ, à còn thằng cha cảnh sát, thằng này mới khốn nạn, từ đồn công an đi lên cục công an thành phố rồi, chúng tôi nhìn hắn đi lên từng bước, hắn lượn lờ ở chỗ chúng tôi mấy năm, cả tiền rượu lẫn tiền chơi gái đều chưa từng trải, còn muốn chúng tôi bỏ tiền mua quan chức cho hắn ...
Mọi người luân phiên hỏi chuyện, tới lượt Trương Long Thành, Lý Tiểu Chung, cả hai người nghe mà tin đập chân run, bấy giờ mới nghĩ, Trần Ngạo muốn họ giao cho địa phương xử lý cũng chưa chắc không phải là cách hay, chứ chẳng lẽ vì tôi thông dâm mà thanh trừng toàn bộ quan trường à? Dù có muốn làm thế cũng chẳng thuộc phạm vi chức năng của an ninh quốc gia.
Manh mối thì nối nhau lôi ra, còn hiệp thương thì tiến triển với tốc độ rùa bò, thương thảo nhiều lần, cuối cùng đành mời cơ quan chống tham nhũng, cơ quan kiểm tra kỷ luật, cùng công an cùng tham gia, cùng giám sát. Nhưng nói tới lập tổ chuyên an chung để điều tra thì địa phương ngay lập tức rụt vòi lại, đều nói quản lý nhiều bên sẽ phát sinh chuyện chính lệnh gặp trục trặc. Kỳ thực thì ai cũng biết, chuyện này hoặc không ai xen vào, hoặc chỉ một nhà xen vào, nếu không chẳng ai giở trò được.
Bàn đi bàn lại, kết quả vẫn cứ không rõ ràng, tới bốn giờ sáng mới xác định được được tư tưởng chủ đạo để điều tra tiếp. Có điều rất nhanh lại xảy ra vấn đề rồi, toàn bộ những cô gái lỡ chân liên quan tới vụ án như Thôi Oánh, Dương Phượng Ngọc, Tần Lam ... Đều được báo mất tích. Ngay cả người trung gian quan trọng mà Dương Phương Lan khai ra là Tấn Hồng cũng rời khỏi Trường An mấy tiếng trước khi bị triệu tập, đi đâu không rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT