Năm tiếng sau, chiếc xe chở theo vị lữ khách đặc thù đó tới thành phố Đức Lệnh Cáp, đi qua hai tỉnh, hoàng hôn đã buông xuống, trên con đường quốc lộ dẫn vào thành phố, hắn gặp một chiếc xe Hồng Quang loang lổ bùn đất.
Mặt đường rộng mênh mông, một bên là hoang mạc khô cằn, núi xa thấp thoảng, một bên là đồng ruộng bạt ngàn được dẫn nước từ sông Ba Âm, không có camera giám sát, trước sau chẳng có xe cộ. Hắn không xuống xe mà chỉ tiếp nhận đồ do người trên chiếc Hồng Quang đi xuống đưa cho. Hắn ghé tai an bài vài câu, đưa cho đối phương một gói đồ rồi quay đầu xe vội vàng rời đi.
Chuyện cần làm đã được chuyển sang cho người khác.
Tới chiếc xe Hồng Quang, người nhận công việc là một nam tử đeo kính, cuộc hành trình dài ngày khiến hắn hình dạng tiều tụy, râu ria tua tủa. Vốn chuẩn bị vào thành phố, tắm rửa thật sạch sẽ, ăn vài bữa ngon lành, ngủ lấy sức rồi chơi bời vài ngày cho thỏa, không ngờ chuyện ông chủ giao lại có thay đổi.
Lái xe đợi mãi không thấy hắn nói gì, sốt ruột hỏi:" Anh Lam, người ta trả tiền chưa? Chúng tôi không vào thành phố nữa nhé, thả anh xuống rìa thành phố thôi."
Tên lái xe đó râu ria lởm chởm, vết xẹo trên cổ hết sức hãi hùng, còn nam nhân được gọi là anh Lam chính là người đeo kính, hắn quay đầu nhìn tên còn lại ngồi ở ghế sau, đầu đinh, quai hàm bành ra, trông rất bặm trợn, như loại sẵn sàng rút dao đâm người ta bất kỳ lúc nào. Thuê loại người này cũng có nguy hiểm nhất định, tên nào tên nấy đều giống loại chẳng ngán giết người phóng hỏa.
Anh Lam vuốt mặt lấy lại tỉnh táo nói:" Khả năng còn phải đi một chuyến nữa, hay là các cậu vất vả thêm chuyến nhé?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play