Cộc! Cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên, khách tới rồi, Đường Anh Suỵt một tiếng, mấy chàng trai vội kiềm chế lại, cô đứng dậy đi ra mở cửa, đi vào trước chính là Đới Lan Quân, môi hồng răng trắng cùng bộ sườn xám ôm người. Bao Tiểu Tam vừa nhìn một cái thiếu điều muốn hôn mê rồi, nhỏ giọng thì thào với Cừu Địch:" Vụ làm ăn này không cho tiền tao cũng làm, cấm mày phá đấy."
Cừu Địch cũng tưởng chừng tim lạc nhịp, cô gái này thực sự quá xinh đẹp, nhất là khi đứng nói chuyện với Đường Anh, lại càng làm nổi bật vẻ đẹp của cô, một như đóa cúc vàng rực rỡ, một là hoa lan thanh nhã tinh tế, có điều y vẫn tỉnh táo nói:" Vẫn nên lấy tiền thì hơn, cô gái có duyên với mày đều trong máy vi tính rồi."
Cảnh Bảo Lỗi đứng lên bắt tay trước tiên, không ngờ tới khi người thứ hai vào thì hắn giật này mình, tay cứng đờ tại chỗ, chân lùi về phía sau. Cừu Địch ngớ người hỏi:" Sao, quen nhau à?"
Không chỉ một, cả Bao Tiểu Tam cũng dùng cả hai tay che mặt, lắc đầu liên hồi:" Không, không quen."
Người đó mặt vuông, tóc mái bằng, vest đen toàn thân, mặt hồng hào, vốn tướng mạo đường đường, trông đàng hoàng lắm, nhưng mũi lại dán băng dính, hốc mắt hơi thâm, làm hỏng hết khí độ. Tâm tư Cừu Địch nhanh nhạy cỡ nào chứ, chỉ hắn:" A, anh là ... Bọn họ ... Xin lỗi anh, bữa cơm này để tôi mời, thực sự xin lỗi."
Cừu Địch liên tục khom người xin lỗi, dáng vẻ chân thành, tức thì lấy được thiện cảm của Đới Lan Quân, rõ ràng người này hơn đứt hai người kia, lại còn đẹp trai nam tính nữa. Đổng Thuần Khiết cũng hảo sảng xua tay:" Nói gì thế, không đánh không quen mà, chuyện này phải trách tôi quá đường đột ... Nào nào, chàng trai ngồi đi, hôm nay không nói chuyện công, chỉ uống rượu thôi ... Làm quen lại nhé, cậu là Cảnh Bảo Lỗi phải không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT