Cảnh Bảo Lỗi đi bộ chừng 1 ki lô mét liền nhìn thấy sạp hàng được bày bên đường, mấy cái giường hành quân kê liền nhau, phủ một tấm bạt, bên trên bầy đủ thứ đồ, chiếu thêm ngọn đèn vào, trông cũng ra gì lắm. Những người đi làm ở trung tâm thành phố khi trở về qua chỗ có thể đỗ xe này, mua đồ ăn về nhà, cũng thuận tay mua mấy món đồ nhỏ treo trên xe, giá vài đồng thôi, lại bắt mắt, chẳng ai đắn đo, vì thế mà thu nhập không tệ.
" Ê, Bảo Đản đến rồi." Bao Tiểu Tam mặc mỗi cái áo ba lỗ, giơ chai bia lên vẫy gọi:
Cừu Địch đang dán đề can phía sau một chiếc xe, nghe nói là có tác dụng tránh họa, bây giờ va chạm xe quá nhiều, lái xe rất mê tín vào những thứ này. Dán xong thu tiền, xe lùi quay đầu, Cảnh Bảo Lỗi ngồi vào chỗ của Cừu Địch, vặn nắp chai bia, tu một ngụm, chín giờ rồi nhưng hơi nóng vẫn chưa tan hết, uống hớp bia lạnh thở phà một hơi đã đời. Có điều Cừu Địch tinh ý nhận ra vấn đề:" Làm sao vậy?"
" Hôm nay gặp phải người chặn đường." Cảnh Bảo Lỗi thở dài:
" A, lại bị bà cô già nào đeo bám à?" Bao Tiểu Tam cười phá lên rất bất lương, từ khi cảnh Bảo Lỗi tới khách sạn biểu diễn, đã có mấy phú bà chìa cành ô lưu ra với miếng thịt tươi này rồi:
Cảnh Bảo Lỗi thấy hắn nói oang oang giữa đường phố, làm mấy cô gái đi ngang qua che miệng cười, nóng này quát:" Cút đi, đừng nói mấy chuyện đó nữa ... Hôm nay là nam nhân mới kỳ."
"Ha ha ha, chúc mừng cậu, khuôn mặt này đã thành công luyện tới trình độ ăn hết cả nam nữ rồi, ha ha ha." Cừu Địch cũng chẳng tốt lành gì hơn Bao Tiểu Tam:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT