Cái giọng oang oang của Bao Tiểu Tam truyền ra làm Đường Anh cũng nghe thấy, làm sao ngờ tên đó liên tưởng tới chuyện này. Tạ Kỷ Phong biến sắc mặt, quát:" Cậu nói bậy gì đấy, có tin tôi không trả đồng nào không?"
" Ấy, đừng đừng, tôi đang trông cậy vào số tiền này để cưới vợ đấy ... Giám đốc Tạ, tôi nhận được tin rồi, nói 100 vạn kia tới công ty rồi phải không?" Bao Tiểu Tam hỏi:
Tạ Kỷ Phong phải nuốt giận xuống:" Tới rồi, không thiếu phần của cậu đâu, tôi đang hỏi cậu ở đâu đấy?"
" Tôi hả? Thì đang làm ăn, công ty không giao việc cho chúng tôi làm, chẳng lẽ ngồi chơi không, miệng ăn núi lở mà ... À, cái đó hai đồng, cái này một đồng, mua năm tặng một ... Đợi chút nhé giám đốc Tạ, tôi đang bận tối mắt đây này, nói với anh rồi đấy, mau gửi tiền cho chúng tôi đi ... Không tặng cái đó được, những năm đồng ... Tôi bận lắm ... Thôi nhé!" Bao Tiểu Tam nói câu sau không liên quan tới câu trước, qua loa vài câu rồi cúp máy:
Tạ Kỳ Phong nghe mà đầu óc mù mờ, mất một lúc mới hiểu ra được, hắn bật cười:" Xem ra tôi và Bao Tiểu Tam giao lưu với nhau vẫn gặp chút vấn đề ... Cái tên này tự làm ăn rồi."
Hắn trả lại di động cho Đường Anh, lấy di động của mình ra, trực tiếp gọi điện cho Quản Thiên Kiều, liên lạc được ngay. Chỉ nói chuyện mười mấy phút là đã nắm được tới bảy tám phần đầu đuôi câu chuyện, hỏi mới biết là Quản Thiên Kiều đã về nhà rồi, hỏi tung tích mấy người khác thì cô nói không biết.
Nghe tới đó Tạ Kỷ Phong không khách khí nữa, nói thẳng:" Thiên Kiều, ngay cả với tôi mà cô cũng nói dối đấy à? Nên nhớ tôi dạy ra cô đấy, cô mỗi lần nói dối đều chậm lại một chút ... Nói lần nữa đi, rốt cuộc bọn họ đi đâu rồi? Nửa tháng trước tôi liên hệ với bọn họ mà không liên lạc được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT