Cảnh tượng náo loạn làm Vu Đại Dương có chút chùn chân, xe đỗ bên đường, hắn không dám vào, xem chừng chuyện này hỏng rồi, đành phải trở về tính toán lại thôi.
Không ngờ vừa mới quay đầu hắn sợ tới lạnh người, bên xe có hắn có hai hán tử ngồi nắp xe ánh mắt bất thiện, một trái một phải, chính là mục tiêu mà ông chủ Tiêu tìm mãi không ra, nhìn lại tấm thân còm cõi của mình, hiển nhiên không phải là đối thủ của người ta. Không chút suy nghĩ Vu Đại Dương quay đầu chạy ngay.
" Bắt lấy hắn, có trộm, bắt lấy thằng ăn trộm kia." Bao Tiểu Tam ra sức là hét:
" Bắt lấy thằng ăn trộm đó, ai bắt được thưởng một nghìn." Cừu Địch hô to:
Sau càng hô thì trước càng chạy, càng chạy thì càng hô, tới khi tiền hô lên tới " một vạn đồng", lòng tham của con người bị khơi lên rồi, có người thò chân ra, hắn không kịp phòng bị, vèo một phái bay người đi, ngã uỵch xuống thành cho ăn cứt. Cái bề ngoài của hắn bình thường ngồi đó chẳng làm gì đã khiến người ta nghi rồi, bây giờ cuống cuồng bỏ chạy như vậy, người ta không muốn tin là trộm cũng khó.
Cừu Địch và Bao Tiểu Tam chân dài chạy nhanh, chẳng bao lâu đã bắt kịp, một người đá, một người đạp, vừa đánh vừa mắng, trộm đồ này trộm đồ này. Bao Tiểu Tam nhanh tay lục ví của Vu Đại Dương, rút ra xấp tiền hô to:" Mọi người nhìn này, tiền của tôi đấy, hắn nhân lúc hỗn loạn trộm tiền của tôi ... Hôm nay không cần tiền nữa, đánh chết nó cho tôi."
Nhìn Vu Đại Dương ăn mặc bẩn thỉu lôi thôi, người thì gầy còm như thiếu đói lâu ngày, làm sao có nhiều tiền như thế được chứ? Thế là bán rau đầu đường cũng tới đá một phát, người xem náo nhiệt cũng ngứa chân cho một cước, mấy chàng trai cao lớn loại trẻ tuổi hận đời, nghe nói là ăn trộm, đè xuống đất đánh không nương tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play