Quản Thiên Kiều nhẹ nhàng gỡ tay Tiêu Tuệ Phương, vẫn cười chuyên nghiệp:" Chắc chắn là thật, ngân hàng chúng tôi cung cấp khoản vay mà."
" Chị ơi, chắc chắn là anh Tiêu muốn làm chị bất ngờ đấy ạ." Cảnh Bảo Lỗi nhìn bà chị đó thân hình hộ pháp muốn nuốt chửng cả Quản Thiên Kiều, vội vàng bước lên phía trước cô:
" Tôi mà thèm vào cái loại nhà đó à?" Bà chị béo chỉ biệt thự ba tầng sân vườn bao quanh:" Trông tôi có giống người thiếu nhà ở không? Các người nhầm người rồi."
Cảnh Bảo Lỗi hoang mang:" Nhầm sao được chị ơi, thủ tục mua thế chấp của anh Tiêu là do tôi đích thân làm mà, tôi còn đi đánh giá giá trị căn nhà. Anh ấy và vợ anh ấy cùng tới giao dịch, vợ anh ấy đẹp lắm, sống ở An Cư Hâm Viên ... À phải rồi, chị à, tôi quên không hỏi, chị là gì của anh Tiêu ạ? Là chị hay là ..."
Hắn còn chút lương tâm chưa bị chó tha nên không nói nốt "hay là mẹ", nhưng mà ý tứ thì ai mà chẳng hiểu, mẹ béo tức ói máu rồi, con sư tử Hà Đông rống lên điên cuồng. Quản Thiên Kiều không chút chậm trễ tóm ngay cổ áo Cảnh Bảo Lỗi kéo bỏ chạy, ngay một tích tắc sau lẵng quà bay vèo tới chỗ họ vừa đứng, phía sau kèm tiếng rống cuồng nộ:" Cút!"
Tiếng đổ vỡ liên hồi, nhất là chai rượu vỡ tan, rượu vang đỏ chảy ra ướt đẫm mảng đường.
Hai người khiếp đảm chạy một mạch lên xe, đóng ngay cửa lại, may quá mụ béo không đuổi theo, đang cầm di động mắng chửi rồi. Quản Thiên Kiều lái xe tới đầu đường Bắc Môn đỗ lại dưới hàng cây, muốn lên thành phố thì bắt buộc phải qua con đường này. Không bao lâu sau chiếc xe đỏ rực của bà chị béo đi qua, theo sau còn có bốn năm chiếc xe nữa, chết rồi, chắc là rủ cả bạn bè thân thích nội ngoại gần xa đi tìm tên phụ lòng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT